Thẩm Mạt Hinh nhìn anh, nửa nhạo báng hỏi:
"Có phải anh không muốn không? Không muốn coi như em đã nói xong. . . . . ."
Cô vừa nói vừa xoay người, làm bộ phải đi.
Tề Thiệu Bạch hốt hoảng từ sau lưng ôm lấy cô.
"Em nghiêm túc sao?"
Giọng nói anh bởi vì kích động mà có chút run rẩy.
"Ừ."
Cô gật đầu, khóe môi gợi lên một nụ cười nhạt.
Anh rất thận trọng nói:
"Lời đã nói ra khỏi miệng thì không cho phép đổi ý."
Cái tên đàn ông này cũng có thời điểm ngốc nghếch nha, cô phát hiện, cô lại yêu anh rồi.
"Đây là lời em phải nói, về sau nếu anh tái phạm lỗi như quá khứ, cũng không cho nói không quan tâm mẹ con em, nếu không em sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh như thế đâu!"
Cô cố ý nói lời hung ác.
"Nếu như anh lại làm chuyện đó, em hãy trực tiếp ném anh vào Thái Bình Dương. . . . . . Không. . . . . . Anh đi làm sẽ gọi luật sư đến công ty, đem tất cả tài sản của anh chuyển cho tiểu Tề, nếu như anh làm chuyện xấu, sẽ để cho anh trở thành kẻ lang thang đi."
"Có những lời này của anh là đủ rồi, không cần làm thật như vậy. Anh vào nhà ngủ tiếp một chút đi, em đi chợ trước, chút nữa em sẽ nấu bữa sáng cho hai người."
"Anh cùng đi với em."
"Không cần, quần áo tây trang của anh đi chợ sẽ bị dơ."
"Anh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ve-tan-hon-5-nam/2146817/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.