Lãnh Thanh Thucùng Tô Khinh Lăng nhìn nhau, trên mặt hai người đều mang theo sự tựtin. Thế nhưng hơn hẳn với Lãnh Thanh Thu, biểu cảm của Tô Khinh Lăngcàng thêm khoa trương, càng thêm kiêu ngạo.
“Thanh Thu hát trước đi” Tô Khinh Lăng nói với Lãnh Thanh Thu. Hãy để cho cô biết một chútxem băng sơn mỹ nhân có giọng hát tuyệt như thế nào.
Lãnh Thanh Thu gật gật đầu, nói với Ngọc Thanh đang giữ romote điều chỉnh bài hát.
“Chỉnh giúp tôi bài ‘Chỉ mong mãi bên anh’ của Vương Phỉ, cám ơn”
Ca khúc của Vương Phỉ?
Mọi người nghe thấy lời nói của Lãnh Thanh Thu đều nhíu mày kinh ngạc.Giọng điệu của Vương Phỉ luôn rất độc đáo, không biết Lãnh Thanh Thu cóthể hát ra cảm nhận giống như Vương Phỉ hay không? Nếu hát không giống,chỉ sợ bức tranh có hổ đẹp đến thế nào cũng chỉ có kết quả của khuyển(1) mà thôi.
(1) Khuyển: Con chó.
Tô Khinh Lăng ngồi bêncạnh Hạ Tư Lạc, đầu tựa vào bờ vai của hắn. Nhìn Lãnh Thanh Thu đangđứng đó, cô ta quả thật rất xinh đẹp, nhưng Tô Khinh Lăng cô sẽ khôngbao giờ nhận thua.
“Thanh Thu, hát được rồi đó!” Ngọc Thanh nói với Lãnh Thanh Thu.
“Cám ơn” Lãnh Thanh Thu gật gật đầu, sau đó liền đứng ra giữa sân khấu.Không có bất kỳ động tác dư thừa nào, cũng không có diễn cảm gì khác.Thản nhiên như vậy, thanh âm chầm chậm tiết ra từ trong miệng cô ta.
Mặt trăng có tự bao giờ?
Nâng ly hỏi trời xanh
Không biết rõ ngày và đêm
Bây giờ là năm nào…
Mọi người đều bất ngờ, giọng nói của Lãnh Thanh Thu thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ve-ong-xa-dep-trai/1615327/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.