Nguyễn Tiên Nhi biết mình là phân thân, thậm chí còn biết rõ mình chỉ là một sợi thần thức của Nguyễn Minh Trì, là một phần “yếu đuối” mà Nguyễn Minh Trì vứt bỏ không cần.
Tính cách ngây thơ đơn thuần và đắm chìm si mê trong tình yêu.
Cậu không phải một cá thể độc lập, cậu chỉ là một phần nhỏ của Nguyễn Minh Trì.
Mấy năm trước cậu vẫn sống một cách ngơ ngác, chỉ biết thích Quý Hạo, thích, chỉ thích, chết cũng phải thích.
Đến mấy trăm năm nay, sau khi bị ép trở thành chủ tịch Liên Hợp Quốc, mới lần đầu tiên học cách tự suy nghĩ, mới nhận ra rằng mình nên sống mỗi ngày một cách tỉnh táo, tự hoàn thành một số việc.
Nhưng cũng vì trở nên tỉnh táo, cậu càng ngày nhận ra rõ ràng mình chỉ là một “phân thân” của Nguyễn Minh Trì.
Phong cách làm việc của cậu ngày càng giống Nguyễn Minh Trì, đôi khi cảm thấy mình chính là Nguyễn Minh Trì… nhưng bị hạn chế bởi khuyết điểm về thể chất và thần thức, cậu luôn có cảm giác tiếc nuối, hệt như mình khuyết thiếu một nửa cơ thể, cậu phải hợp nhất với Nguyễn Minh Trì mới thật sự là cậu.
Vì vậy, sau khi cảm thấy Nguyễn Minh Trì ra khỏi minh giới, cảm giác đầu tiên của Nguyễn Tiên Nhi không phải buồn bã và sợ hãi mà là một sự phấn khích, một sự mong đợi mãnh liệt.
Cuối cùng cũng có thể “hoàn thiện”!
Quý Hạo có thể cảm nhận được tâm trạng thay đổi của Nguyễn Tiên Nhi.
Suốt ngàn năm qua, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ve-em-tram-tuoi-khong-lo-lang/2467849/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.