Nguyễn Minh Trì bị khắc ấn đọa tiên, tất cả linh khí trong người chuyển hóa thành ma khí còn cần chút thời gian, nhưng giờ phút này đã bị tiên giới mơ hồ từ chối.
Nguyễn Minh Trì đi ra khỏi điện Vấn Tâm trong lòng buồn bã, từ cửa điện đi xuống chân núi, đầu óc rối bời.
Lúc ngẩng đầu lên, ánh mắt xuyên qua bóng cây, nhất thời không phân biệt được phương hướng.
Tại sao lại như vậy?
Bản thân nhập ma cũng không phải chỉ mới đây.
Đến tột cùng ma chủng đã bị gieo xuống từ khi nào?
Nguyễn Minh Trì chắp tay sau lưng đứng dưới bóng cây, nhìn lên ánh sáng trên bầu trời, không hề nhúc nhích.
Là mình cùng chia sẻ thức hải với Nguyễn Tiên Nhi, nhiễm quá nhiều tình cảm làm ô nhiễm đạo tâm sao?
Là năm đó mình vì trảm tình, một câu nói khơi mào chiến tranh tam giới, nhân quả đã ăn sâu vào?
Vẫn là năm ấy trong điện ma vương, y đứng dưới điện, ngước nhìn nam nhân mặc đồ đỏ đó như nhìn thấy chiếc vòng tay san hô, đẹp đến nao lòng, rung động từ ánh nhìn đầu tiên?
Không tìm thấy câu trả lời.
Nhưng kết quả đã xuất hiện.
Từ đó về sau, tiên giới không còn “thượng tiên Nguyễn Minh Trì” nữa, chỉ có kẻ phản bội “đọa tiên Nguyễn Minh Trì”.
Một chuyện cười lớn của tam giới.
Nghĩ đến đây lòng lại nhói lên, khóe miệng nhạt màu lại nhiễm màu đỏ tươi, dòng màu uốn lượn từ khóe môi chảy xuống.
Mọi thứ trước mắt chuyển sang màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ve-em-tram-tuoi-khong-lo-lang/2467845/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.