Trảm tình.
Là cửa ải khó khăn nhất của đạo Vô Tình.
Phải động tâm trước mới có thể sinh tình rồi trảm tình.
Tuy cung chủ Vọng Nguyệt đã sẵn sàng hy sinh vì tình thế hiện tại, nhưng Nguyễn Minh Trì không thể nào đồng ý.
Huống chi y đã có phân thân đang trải qua khảo nghiệm tình yêu, hơn nữa bản thể cũng đang chịu dày vò đau đớn, sau khi trảm tình còn cần một thời gian dài rèn luyện củng cố mới có sức chiến đấu với Quý Hạo.
Bây giờ đại chiến sắp xảy ra, y đâu còn thời gian đề cao tu vi.
Tất nhiên là từ chối.
Cung chủ Vọng Nguyệt đầy hiên ngang lẫm liệt, sau khi bị từ chối còn cố gắng khuyên nhủ một lần nữa nhưng bị Nguyễn Minh Trì giơ tay cắt ngang, thế là nàng ta không nói nữa mà vẻ mặt không cam lòng rời đi.
Song chẳng được bao lâu, cung chủ Vọng Nguyệt đã dẫn theo các nữ đệ tử của mình chuẩn bị gõ cửa doanh trại của Nguyễn Minh Trì, hệt như tú bà định gõ cửa của Nguyễn Minh Trì.
“…”
Nguyễn Minh Trì thiết lập cấm chế bên ngoài lều, cung chủ Vọng Nguyệt xông vào không được, hai bên giằng co một hồi lâu, cung chủ Vọng Nguyệt rốt cuộc vẫn rời đi.
Nguyễn Minh Trì khuếch tán thần thức đuổi theo cung chủ Vọng Nguyệt đang đi xa, quả nhiên rốt cuộc thấy cung chủ Vọng Nguyệt và các vị chưởng môn đứng đầu tiên giới hội hợp, bảo các đệ tử lui ra ngoài, sau đó thiết lập cấm chế, nói như vậy…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ve-em-tram-tuoi-khong-lo-lang/2467831/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.