Nguyễn Minh Trì nhẹ nhàng gõ cửa phòng Quý Hạo nhưng không có tiếng đáp lại, Nguyễn Minh Trì đợi một lúc, sau đó đẩy cửa nhẹ nhàng đi vào, quả nhiên thấy Quý Hạo đang ngủ trưa trên giường.
Nguyễn Minh Trì cắn môi dưới, cứ bứt rứt muốn đến bên giường của Quý Hạo, chần chừ mãi mới đi đến bên giường.
Ôm một lúc thôi, ôm một lúc thôi là thỏa mãn rồi.
Thật sự rất nhớ hắn.
Nhưng ngay trước khi lên giường, Nguyễn Minh Trì chú ý tới tài liệu trên tủ đầu giường, cậu liếc nhìn Quý Hạo đang ngủ, cẩn thận cầm tài liệu lên lật xem.
Quý Hạo mới vừa trở về, vừa bước vào phòng ngủ đã thấy cảnh tượng này.
Quý Hạo gần đây bận rộn chơi “trò chơi kinh doanh thực tế” cũng không phải làm chuyện lung tung, hắn bên này để lại cái vỏ ăn ngủ đúng giờ, bên này thì đã chạy vài vòng thế giới, mấy lần điều tra ngầm, tự nhiên cũng phát hiện ra nhiều vấn đề nên tất nhiên phải cắt bỏ khối u ác tính càng sớm càng tốt.
Hắn còn muốn ở thế giới này cả đời đấy, đủ giàu mới có thể sống tự do tự tại, không thể không quan tâm được.
Vừa nãy hắn cảm thấy có người đến bên mình, nhưng hơi thở quen thuộc, Quý Hạo lập tức buông lỏng cảnh giác biết người tới là Nguyễn Minh Trì.
Vừa nghĩ đến khả năng Nguyễn Minh Trì đến bên mình lúc này, hắn liền xuyên thủng không gian trở về chỗ thân thể của mình thì thấy Nguyễn Minh Trì duy trì tư thế quỳ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ve-em-tram-tuoi-khong-lo-lang/2467805/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.