Vận động viên là một nghề nghiệp rất vất vả, huấn luyện nghìn bài một điệu thật ra rất khô khan nhàm chán, ai cũng chỉ nhìn thấy thời khắc nhà vô địch vinh quang đứng trên bục, nhưng không ai nhìn thấy những xương trắng chồng chất ngã xuống dưới bục lĩnh thưởng.
Một quán quân thế giới ra đời, cả nước Trung Hoa đâu chỉ có ngàn người thi đua, từ tuyển chọn đội thành phố đến đội tuyển tỉnh, cho đến cuối cùng là ra nước ngoài thi đấu, hành trình này quá dài cũng quá gian nan.
Chẳng lạ gì khi nhiều người “đi được nửa đường” lại có tâm tư khác.
Khuông Uy Triết biết rõ mình không có khả năng làm vận động viên cả đời, dù sao con đường sự nghiệp của cậu ta cũng không có gì đáng ngạc nhiên, cậu ta chỉ là quán quân toàn quốc của nhóm hỗn hợp thanh niên, một khi vào nhóm trưởng thành, thì cậu ta chẳng là gì cả, huống chi là thi đấu ra nước ngoài.
Sớm muộn gì cũng bị lớp sau cuốn trôi.
Cho nên quen biết Triệu Khải Kỳ rồi ký kết hợp đồng là hai bên tích cực thúc đẩy.
Khuông Uy Triết sắp 18 tuổi, cậu ta dự định debut với lý lịch là một vận động viên ưa nhìn và khỏe mạnh, khi con đường thể thao của cậu ta kết thúc, thì có thể thuận lợi tiến vào giới giải trí.
Nói cách khác, từ khi cậu ta ký hợp đồng với Triệu Khải Kỳ, thân phận “vận động viên” chẳng qua chỉ là bàn đạp cho cậu ta mà thôi, cậu ta luôn quan tâm đến độ nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ve-em-tram-tuoi-khong-lo-lang/2467705/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.