Một trong những điều khiến Thiên Ân cảm thấy tức giận vô cùng là việc giấc ngủ của mình bị quấy rối, nhất là vào những ngày hiếm hoi không có giờ học ở trường như hôm nay. Hiện tại cô đang rất không vui, Thiên Ânvơ đại một vật gì đó trong tay ném về nơi phát ra tiếng ồn, chỉ muốnngười nào đó lập tức im lặng, đừng làm phiền giấc ngủ của cô.
- Thiên Ân, dậy đi, nhanh lên. Anh có việc muốn nhờ em. Gấp lắm.
- Để lúc khác đi. Em đang ngủ.
- Không được, phải ngay bây giờ mới kịp.
Mặc kệ việc mình liên tục bị xua đuổi, Khải Ân vẫn không rời khỏi phòng. Cậu vẫn tiếp tục năn nỉ.
- Em đừng ngủ nữa. giúp anh một lần này thôi. Anh sẽ mời em đi ăn.
Thiên Ân chỉ hận không thể ngay lập tức đạp Khải Ân ra khỏi phòng. Bây giờ cô dù cho muốn ngủ cũng chẳng thể nào chợp mắt nữa, tiếng ồn bên tai đãchính thức làm cô tỉnh ngủ. Cô rời khỏi giường, trừng mắt nhìn kẻ đầu sỏ mọi chuyện rồi hậm hực bước vào phòng tắm. Khải Ân vui vẻ hẳn lên,Thiên Ân cuối cùng đã tỉnh, xem ra đời cậu được cứu rồi.
Đợi sau khi Thiên Ân làm xong vệ sinh cá nhân rồi bước ra ngoài, Khải Ânliền rời khỏi ghế sofa, vội vàng bước đến. Cậu dùng một bộ dáng vô cùngchân thành mà nói chuyện.
- Em gái yêu quý, em đóng giả anh đến trường nhá.
- Hôm nay anh bị gì đấy?
Thiên Ân tắt máy điều hoà rồi mở cửa sổ ra, không quên nhìn Khải Ân bằng ánhmắt kì lạ. Hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ve-anh-bang-tat-ca-sinh-mang-cua-em/1327384/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.