Diêu Cẩm Khê giật mình, lập tức nở nụ cười: "Tuyết muội muội đây là muốn cười nhạo tỷ tỷ..." Mặc dù nói như vậy, nhưng nàng một chút cũng không sợ.
Luận thơ từ học vấn, trong số những nữ tử kinh đô, Diêu Cẩm Khê nếu nhận thứ hai, không ai nhận thứ nhất.
"Muội muội làm sao dám? Chỉ nghe nói học vấn của Diêu tỷ tỷ là được Diêu các lão tự mình dạy, nên phải..."
"Tuyết nhi." Lời của nàng còn chưa nói hết, đã bị Diệp Thần Vũ cảnh cáo cắt ngang. Con gái tùy tiện chơi đùa thế nào cũng được, nhưng trong lời nói liên quan đến trưởng bối, là có chút láo xược. Huống chi đối phương còn là mệnh quan triều đình quyền cao chức trọng.
Diệp Thần Tuyết hậm hực ngậm miệng lại, Diệp gia coi trọng nhất là lớn nhỏ có thứ tự. Cho nàng một lá gan, cũng không dám khiếu kích Tam đường ca.
"Tam thiếu gia không cần gò bó muội ấy, Tuyết nhi tính cách hoạt bát như vậy, ta rất thích." Diêu Cẩm Khê vẫn luôn mỉm cười, thoạt nhìn rất đoan trang, phóng khoáng.
Tân Minh Tuyên nhìn muội muội đang ngây người, vẫy tay nói: "Hà nhi, lại đây." Hắn bóc một ít hạt hướng dương cho nàng. Từ nhỏ, muội muội đã thích ăn cái này.
"Cám ơn ca ca..." Tân Hà đi qua đó, cầm từng hạt dưa chắc nịch trong lòng bàn tay hắn đưa vào miệng.
Cố Vọng Thư vẫn để ý đến tiểu cô nương, giờ phút này thấy nàng ngoan ngoãn dựa vào bên cạnh Tân Minh Tuyên, ánh mắt tối sầm lại.
Diêu Cẩm Khê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vat-trong-long-ban-tay/3532327/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.