“Tứ thúc, mọi người muốn đi đâu vậy?” Tiểu cô nương ngẩng đầu hỏi.
“……Tuỳ ý đi lại một chút.”
Tân Hà “ồ” một tiếng, xoay người định đi. Tối qua nàng ngủ không ngon, bây giờ buồn ngủ cực kỳ, muốn về ‘Liên Uyển’ bù một giấc.
Mới đi được hai bước, Cố Vọng Thư lại cản nàng lại, Tân Hà khó hiểu ngẩng đầu nhìn hắn: “Tứ thúc?”
“Đi hoa viên dạo chút đi, ta muốn xem hoa mai lần trước ngươi ngắt cho ta mọc ở đâu.”
Tân Hà gật đầu, nói: “Vâng.”
Cố Vọng Thư cười khẽ, khom lưng bế Tiểu cô nương lên.
Tân Hà bất ngờ: “Tứ thúc, ta có thể tự đi được.”
Cố Vọng Thư không nói gì, xoay người đi đến hoa viên.
Triệu Uyên và Tân Minh Tuyên đang đứng một bên nói chuyện, bỗng thấy hai người đi, vội vã đi theo.
Tân Hà vốn chỉ muốn ngủ, lúc này lại được người bế, cũng không tự mình đi đường, lại càng buồn ngủ. Cánh tay nhỏ của nàng ôm lấy cổ Cố Vọng Thư, đầu gối lên vai hắn, nặng nề tiến vào giấc ngủ.
Đứa bé này….. vậy mà cũng ngủ cho được.
Cố Vọng Thư lắc đầu, cánh tay vòng ra phía sau lưng nàng.
“Cảm giác, Tứ thúc ngươi rất đỗi cưng chiều Hà muội muội……” Triệu Uyên nhỏ giọng nói chuyện với bạn tốt.
“Đúng vậy.” Tân Minh Tuyên nhìn dáng vẻ say giấc của muội muội, cười nói: “Hà nhi cũng đối xử rất tốt với Tứ thúc.”
Trời trong vắt, nắng ngày đông dịu dàng rơi xuống, vừa sáng ngời lại ấm áp.
Đến khi Tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vat-trong-long-ban-tay/3490732/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.