“Di nương, sớm mai ta đi thỉnh an chủ mẫu đi.”
“Vì sao chứ? Khó khăn lắm ta mới kiếm được cớ bị đau đầu, ta không muốn đi….”
Nàng ta còn chưa nói hết đã bị Xuân Hồng ngắt lời: “Người không những phải đi mà còn phải đến đấy thật sớm….Tốt nhất là đến trước khi chủ mẫu thức dậy, đứng đợi ngoài viện.”
“……”
“Chỉ có như vậy, khi Đại lão gia rời khỏi viện của chủ mẫu mới thấy người….cái gì gặp mặt ba phần tình, chắc di nương cũng hiểu.”
“Hoá ra là vậy…” Nghe xong những lời kia, mắt Lý Hoạ Bình sáng rực lên. Nàng ta tháo chiếc vòng bạc khắc ngư văn trên tay cho Xuân Hồng: “Ý này rất hay, cái này thưởng cho ngươi.”
“Nếu như tối mai Đại lão gia lại đến “Lê Hương Cư”….ngươi yên tâm đi, ta sẽ không bạc đãi ngươi đâu.”
Xuân Hồng nhún chân, hai tay nhận lấy vòng tay, cung kính nói: “Tạ ơn di nương.”
Bóng đêm dần buông xuống, ánh trăng trong sáng phủ khắp Tân phủ.
Vừa đến giờ mão, Lý Hoạ Bình đã ra khỏi “Lê Hương Cư”, nàng ta dẫn theo Xuân Hồng đi thẳng đến “Đức Huệ Uyển”.
Nhũ mẫu Hứa thị đang đứng trong sân sai sử lũ nha hoàn chuẩn bị bữa sáng, vừa quay lại đã nhìn thấy Lý Hoạ Bình mặt hoa da phấn đang đi đến.
Hứa nhũ mẫu cúi người hành lễ: “Bái kiến di nương, chẳng phải hai ngày trước người vừa xin chủ mẫu không sang thỉnh an vì bị đau đầu, dậy sớm càng đau sao? Mấy ngày gần đây cũng không sang…..không biết vì sao hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vat-trong-long-ban-tay/3430430/chuong-18.html