Chủ mẫu sai thiếp thất đến hầu bệnh, đây cũng là chuyện thường tình.
Cho nên, trong lòng Lý Hoạ Bình mặc dù không muốn nhưng vẫn phải để nha hoàn dìu rồi lả lướt đi đến chính phòng.
Tôn di nương là người thành thật lại lương thiện, vừa nghe thấy chủ mẫu bị bệnh thì ngay lập tức chạy sang “Đức Huệ Uyển”.
“Mời hai vị di nương đứng đợi một chút, lang trung đang ở bên trong bắt mạch chẩn đoán cho chủ mẫu.” Thải Nguyệt hành lễ, dâng trà rồi lui về một bên đứng.
Ước chừng một khắc sau, cuối cùng Hứa thị cũng dẫn một lang trung từ trong phòng đi ra.
“Chủ mẫu mời hai vị di nương vào.” Thải Phong cũng từ trong phòng đi ra.
Tôn di nương đứng dậy, vừa đi vừa hỏi: “Sao đột nhiên chủ mẫu lại ngã bệnh?”
“….Đại khái là do đêm qua trời mưa…” Lời vừa ra khỏi, Thải Phong lập tức ngậm chặt miệng, lời giải thích này gượng ép quá.
“…” Lý Hoạ Bình hơi cau mày.
Mấy người họ vừa đi qua sáu bức bình phong lập tức nhìn thấy Tần thị đang ngồi trên tháp cạnh cửa sổ, trên người đắp chăn thêu phú quý, sắc mặt tái nhợt, lộ vẻ nhu nhược.
“Chủ mẫu, người đã đỡ hơn chưa?”
“Đỡ nhiều rồi, chỉ là đầu vẫn còn đau nhức.” Tần thị nhìn Tôn di nương, cười nói.
Thải Phong đưa lên cho mỗi người một cái ghế, Tôn Hiểu Dung lập tức đón lấy bát thuốc trong tay nha hoàn, múc từng thìa thổi nguội rồi bón Tần thị uống.
Sau khi thỉnh an, Lý Hoạ Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vat-trong-long-ban-tay/3430417/chuong-5.html