Chương trước
Chương sau
Tháng 3 năm 2006 vợ tôi mang thai cả nhà đều mừng, lúc đó tôi đối với Phật giáo chỉ có mỹ cảm, kinh Phật cũng chưa từng xem qua. Trước đây đã có lên Ngũ Đài Sơn và 2 lần được cảm ứng.
Lần đầu vào năm 1999, tôi mới tốt nghiệp đại học và đi làm được 2 tháng, tình cờ được lãnh đạo công ty dẫn lên Ngũ Đài Sơn, lúc đó tôi chưa biết Phật pháp, nhưng vô chùa hễ thấy tượng chư Phật, Bồ tát thì tự nhiên phát tâm lễ bái cúng dường.
Sau đó chưa đến 3 tháng tôi được công ty đề bạt làm lãnh đạo trung tầng, năm sau lại thăng làm giám đốc đại khu, tôi luôn cho rằng mình được Bồ tát Văn Thù gia trì. Một ngày năm 2005 mang tâm tình cảm ơn, tôi cùng giám đốc lái xe lên Ngũ Đài Sơn, trên đường tôi luôn niệm “Nam Mô Văn Thù Bồ Tát”. Khoảng 9 giờ tối thì xe tôi bị nổ lốp trên con đường vắng vẻ không người, hình như không còn xăng, không còn tín hiệu gì, trời tối thui đưa tay ra không thấy 5 ngón, chúng tôi loay hoay suốt một tiếng mà không biết làm sao. Bạn bè rất sợ gặp sói và gặp cướp, nhưng trong lòng tôi nhờ niệm Bồ tát nên cảm thấy an tĩnh không sợ. Khoảng hơn 10 giờ, bỗng có một chiếc xe chạy qua, tài xế thấy chúng tôi vẫy tay, liền xuống xe giúp đỡ và cho thêm xăng, nhờ vậy mà chúng tôi lái cầm cự đến được trạm đổ xăng, 11 giờ thì lên tới núi.
Sau vụ này thì ông Tổng nói:
– “May là chúng ta không đi đường cao tốc, nếu không xe bị nổ lốp ắt sẽ xảy ra tai nạn, Nhưng lái xe ban đêm giữa đường rừng rậm như vầy, gặp tình huống này thông thường các tài xế hay sợ và e dè không dám xuống xe giúp cho đâu, vậy mà chúng ta lại được họ giúp mau lẹ, sốt sắng, quả là may ngoài sức tưởng”
Lúc đó tôi thầm suy đoán ắt là do hóa thân Bồ Tát Văn Thù cứu độ, vì giai thoại ngài hóa hiện cứu người chân thành đi triều lễ, tôi đã nghe kể qua khá nhiều. Từ đó đến nay đã hơn sáu năm, lòng tôi đối với chư Phật, Bồ Tát cảm thấy rất thân thiết gần gũi.
Hôm biết tin vợ mang thai tôi vào tiệm sách tình cờ thấy cuốn Kinh Địa Tạng bằng văn bạch thoại liền giở ra xem, thấy nơi phẩm sáu, chỗ Như Lai tán thán giảng là: “Nếu tụng kinh này có thể khiến người mẹ sinh con an lạc, được lợi ích phúc báu tăng thêm” tôi mừng vô cùng. Lúc đó tôi đối với Phật Pháp chưa hiểu sâu lại lười ăn chay cho nên mỗi ngày chỉ tụng một phẩm, chẳng có tinh tấn gì.
Đến tháng 9 vợ tôi về Thượng Hải, tuy ở Thượng Hải có rất đông sản phụ sinh con, nhưng chúng tôi may mắn tìm được một chỗ trong Viện Quốc Phụ Anh(Bệnh Viện Sản Phụ Quốc Gia Anh),là bệnh viện phụ sản ưu tú của quốc gia, đúng ra chúng tôi thuộc dân Phú Đông thì không được phép sinh con ở đây. Nhưng chẳng biết vì sao khi bác sĩ khám xong lại cho phép vợ tôi được sinh ở đây. Trong thời gian này tôi kiên trì mỗi ngày tụng một phẩm Kinh Địa Tạng, thầm nghĩ đây chính là thai giáo rất tốt. Bây giờ nhìn lại thầm tiếc, nếu như lúc đó mỗi ngày tôi chịu khó tụng một bộ thì sẽ tuyệt hơn.
Đến lễ quốc khánh, cách ngày sinh chỉ còn 1 tháng, bác sĩ kiểm tra thấy tim thai không được bình thường, liền bảo vợ tôi nhập viện để tiện quan sát, ngày nào kiểm tra thấy kết quả cũng không bình thường, chích thuốc thúc sinh cũng không hiệu quả, bác sĩ thông báo cần tham khảo phương án là sinh mổ. Tôi rất lo, nghĩ đến Bồ tát Địa Tạng liền cầu ngài gia trì mẹ con bình an. Hằng ngày ăn cơm tối xong tôi ở trước đầu giường vợ mình tụng thầm bộ Kinh Địa Tạng, mỗi ngày khi đến thăm Bệnh viện hay đi trên đường tôi luôn niệm danh Bồ tát Địa Tạng.

Thấm thoát đã đến ngày sinh nở, trong thời gian này, vợ tôi nằm viện 2 lần, chứng kiến bao bà mẹ đi sinh con rất khó khăn, hiếm có ai sinh dễ. Trong đây các sản phụ toàn là sinh mổ, hơn nữa còn phải trải qua 24 tiếng bị đau đớn giày vò trước khi sinh. Vợ tôi thấy vậy lòng càng thêm rầu, tôi cũng lo sợ theo và thấm thía cảm thông cho những nỗi đau mà người sắp làm mẹ phải chịu. Chao ôi! muốn có một đứa con quả là gian nan vô cùng.
Vợ tôi hi vọng dưa chín thì rụng nghĩa là nếu con được sinh ra thuận lợi thì tốt, nhưng bác sĩ đề nghị nàng lên sinh mổ, tôi cũng nghĩ thế, vì nhiều bác sĩ đều nói muốn sinh thuận lợi đều phải trải qua một trận đại gian nan như thế này, Không biết vợ tôi còn phải chịu bao nhiêu khổ hình nữa.
Một tuần trước khi sinh, thai nhi vẫn chưa có động tĩnh gì, hơn nữa khi chẩn khám thấy tim thai không ổn, tôi chẳng còn cách nào khác, chỉ biết âm thầm tụng Kinh Địa Tạng, trong lòng luôn cầu Bồ Tát gia trì.
Gần ngày khai hoa, vợ tôi đã chích thuốc thúc sinh, nhưng chẳng thấy hiện tượng gì là sắp sinh. Bác sĩ đề nghị sinh mổ, nhưng vợ tôi kiên trì đòi sinh tự nhiên.
Chiều đó tôi về nhà nghỉ ngơi, lòng buồn bã nhủ thầm “tiểu oan gia, con hãy mau sinh ra đi chứ, đừng hành khổ mẹ con nữa”, một tiếng sau từ bệnh viện, mẹ vợ tôi báo tin đã có biểu hiện sắp sinh, tôi vội chạy như bay đến. Rất nhanh vợ tôi đã được đưa vào phòng sinh, thấy xung quanh các sản phụ đa số đều phải trải qua mười mấy tiếng, thậm chí còn nếm thống khổ suốt thời gian dài đằng đẵng rồi con mới sinh ra. Tôi biết lúc này có lo lắng đi mấy thì cũng không thể giúp được cho vợ mình nên không thèm vọng tưởng nữa. tôi ngồi xuống băng ghế trước cửa phòng sinh chí thành tụng một hơi 3 bộ kinh địa tạng, cầu chư Phật và Bồ tát Địa Tạng Vương gia trì khiến vợ tôi bình an, đứa bé được khang kiện mạnh khỏe. Bốn tiếng sau, khi tôi vừa tụng xong 3 bộ kinh thì con gái cũng vừa chào đời.
Khi con gái tôi được 9 tháng thì bé bắt đầu tập đi, đến hôm nay đã được 13 tháng, bé lanh lợi, dung mạo khả ái, thể chất cực kì tốt đẹp, hầu như không bị bệnh gì, có điều do bé quá khỏe mạnh và sung sức khiến mẹ nó mệt nhoài khi chăm nom. Nhưng thà cực vì con quá sung sức mà hiếu động còn hơn là phải lo lắng vì nó thể lực yếu.
Tóm lại do tôi và vợ trường kì không biết tích phúc, tạo nghiệp chướng tương đối nặng nên suốt trong quá trình sinh bé gặp nhiều việc rất phiền. May là tôi có duyên lành được biết đến Kinh Địa Tạng và siêng tụng kinh này, còn chí thành niệm danh Bồ tát Địa Tạng, nhờ vậy mà vợ tôi không phải mổ, sinh con được thuận lợi, đứa bé cũng không hề vì sức khỏe cha mẹ kém mà bị ảnh hưởng theo. Tóm lại là cháu rất xinh, khỏe, rất dễ nuôi.
Đem chuyện của mình chia sẻ cùng mọi người, tôi muốn nhắn nhủ rằng, nhờ sự gia hộ của chưa Phật và Bồ Tát mà vợ chồng tôi đạt được lợi ích cực lớn. Hơn nữa sau này có rất nhiệu thiện duyên phát sinh, tôi được gặp thiện tri thức chỉ dạy Phật pháp, biết quy y tam bảo, thực hành phóng sinh, phát nguyện ăn chay. Hơn nữa tôi còn bỏ thuốc, cai rượu thành công. Tôi thệ nguyện nghiêm trì giới luật, dứt ác tu thiện, bỏ mặn ăn chay trường và thu được nhiều lợi ích bất tận không thể kể hết. Ngoại trừ cảm ơn, tri ân ra, tôi chẳng biết nói gì khác, chỉ nguyện ráng tu cho tốt, làm lợi cho nhiều chúng sinh để có thể báo đáp ơn chư Phật Bồ tát.
Thanh Lâm
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.