Ngày 28 tháng 9, nữ sĩ Hàng Minh, nhà thôi miên trứ danh từ New York đến Los Angeles để thuyết giảng, có mời tôi tham dự, tôi nghĩ đây là hoạt động ý nghĩa, liền nhận lời đến phụ diễn thuyết.
Chuyện thôi miên, tiền kiếp hậu kiếp… có lẽ bạn vừa nghe qua cảm thấy rất khó tin? Đây là việc bình thường, bởi vì hồi xưa tôi cũng vậy! Thế nên bây giờ khi nghe kể những câu chuyện mang đầy tính chất mơ hồ xa xôi này, mà nếu bạn bực bội không kiềm được, muốn mắng tôi mấy câu, thì cứ việc, còn như muốn cầm dao (thì xin hãy lưu tình),vì khi bạn muốn thể hiện sự bất mãn hay muốn trút cơn giận đang bộc phát thì tôi không thể phản đối, bởi chính tôi lần đầu tiếp xúc với thôi miên quả thật cũng rất khó mà tin, nên tôi thông cảm cho sự bát bình của tát cả…
Trải qua kinh nghiệm thôi miên rồi, tôi nhận ra thiên hạ vốn một nhà và xúc động làm bài thơ:
Trải qua bao kiếp luân hồi
Tử sinh sinh tử nhiều đời đến nay
Đã làm vương tướng quyền đầy
Từng vì cứu nước phơi thây chiến trường
Mẹ cha huynh đệ khắp phương
Cháu con tiếp nối… chưa ngưng bao giờ!
Nhìn quanh… phất hiện: Một nhà!
Luân hồi nhiều kiếp, ruột rà hóa xa
Ngẫm ra: Người cũng như ta!
Từng là quyến thuộc, nên hòa với nhau
Dù cho da có khác màu…
Cũng đồng máu đỏ, tình thâm cao vời
Sống cần bác ái với đời
Yêu thương trải khắp… ban vui, xóa buồn!
Sau khi tôi tiếp nhận thôi miên, tận mắt chứng kiến bao cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ung-hien-doi/1663352/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.