Tôi là một phụ nữ 39 tuổi, đang công tác tại một xí nghiệp nơi thành phố T, có gia đình hạnh phúc, được chồng yêu thương, có con ngoan ngoãn khả ái, còn được cha mẹ luôn quan tâm lo cho, phải nói cuộc sống vô cùng mãn ý.
Tôi mới học Phật được một năm. Hồi đầu khi nhìn thấy hai chữ “Tà dâm” trong giới cấm của Phật, trong lòng tôi luôn cho mình là người tốt, thiện lương, hết dạ chung thủy với chồng, chẳng làm gì dính dáng đến lỗi tà dâm nên không lưu tâm chi.
Thế nhưng theo thời gian, khi tôi học Phật thâm nhập thấm sâu giáo pháp rồi, mới phát hiện ra thảy đều do mình ngu si không biết, nên lầm cho là mình hay, mình đúng, tự ôm kiến chấp sai lệch, thậm chí đã phạm lỗi mà không hay.
Tập khí tà dâm đúng là “không thầy mà tự thông”, nhớ lại hồi 17-18 tuổi, có lúc quá hưng phấn tôi tự thỏa dục, dần dà thành thói quen, mãi đến lúc kết hôn sinh con rồi mà tật này vẫn chưa từ bỏ.
Hồi mới bắt đầu phạm lỗi này, tôi thường áy náy, xấu hổ, cảm thấy mình thật dơ bẩn, hèn hạ.
Có lần tôi tình cờ xem cổ thư Trung quốc thấy ghi: Thủ dâm khiến trăm bệnh theo đó phát sinh!
Tôi liền hạ quyết tâm từ bỏ, nhưng xui xẻo là khi lên mạng, tình cờ đọc các bài văn của nhiều chuyên gia viết, thấy họ tuyên bố: Thủ dâm giúp đời sống vợ chồng thêm phong phú, nào là giúp giải phóng năng lượng cơ thể, giúp giảm stress, giúp giải tòa ức chế nhu cầu sinh lý, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ung-hien-doi/1663307/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.