Bạn bè đều biết tôi tin Phật, do chơi thân nên hễ có thắc mắc gì về Phật giáo đều hỏi tôi, hoặc kể cho tôi nghe các việc xảy ra trong gia đình họ.
Hôm nay tôi xin thuật một chuyện (trong số các câu chuyện của bạn tôi),hi vọng quí vị đọc xong sẽ tăng thêm vô hạn tín tâm tốt lành.
Việc này xảy ra lúc tôi lên đại học. Hôm đó dùng trưa xong còn dư giờ, tôi định đi tìm bạn bè trò chuyện thì đột nhiên gặp chị B, chị vỗ vào vai tôi, hỏi:
– Nghe nói bạn đạo Phật hả?
– Phải.
Thế là chị B hứng thú hỏi tôi mấy điều về Phật pháp, lúc đó tôi rất bất ngờ và cao hứng. Bất ngờ là vì: chị B và tôi vốn không quen thân, quan hệ sinh viên trong trường chỉ ở mức ăn cơm với nhau vài lần. B biết tôi tin Phật, chỉ biểu lộ sự tôn trọng thôi. Còn cao hứng: là vì B không phải tín đồ Phật giáo, mà giờ đây lại tỏ vẻ thích thú muốn tìm hiểu…
Khi đó tôi hỏi B:
– Vì sao muốn tìm hiểu Phật giáo vậy? Không còn cho đây là mê tín phong kiến nữa sao?…
Thế là B kể tôi nghe câu chuyện có thực xảy ra cho chú của mình.
Chú út của B là một người sống rất có đạo đức, tính tình cao thượng, phẩm hạnh hiền lương, ông nghiêm trì ngũ giới, tinh tấn tu, bao năm như một ngày, là một người được các bạn đạo hết mực tôn kính.
Hồi trẻ chú ra nước ngoài làm việc, hoàng thiên chẳng phụ lòng người tốt, cuối cùng chú thành công,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ung-hien-doi/1663273/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.