Cư sĩ Tịnh Hằng từ nhỏ nếp sống gia đình nghèo khó, nếm đủ bức bách, gian nan. Đến khi trưởng thành, có được sinh hoạt như ý, thì ông lại nhân đó mà tạo nhiều ác nghiệp, khiến cuộc sống tái phát đủ điều bất hạnh… Mãi đến khi ông tiếp xúc được với Phật pháp, biết nghe kinh tu tập, nghiêm trì giới luật, đoạn ác tu thiện, thì ông mới có được hạnh phúc, tái tạo cuộc đời mới, sống lại lần nữa…
Chúng ta hãy nghe ông thổ lộ những lời chân thành tận đáy lòng:
Tôi sinh ra tại một tiểu trấn hẻo lánh thuộc tỉnh Giang Tô phố Dương Châu. Lúc nhỏ cuộc sống nhà tôi tương đối khó khăn. Từ lúc có ký ức, tôi nhớ phụ thân mình là một cán bộ công xã. Ông là người hào sảng, nhanh mồm lẹ miệng, thẳng thắn, có nhiều bạn nhậu, nên trong nhà thường có khách đến luôn. Phụ thân là một cán bộ rượu chè bê tha, khi tôi lên trung học, thì do những mâu thuẫn trong nội bộ cơ quan, ông bị khai trừ, cách chức. Việc này làm ảnh hưởng và thay đổi số mệnh cả nhà chúng tôi.
Do quan lộ bất như ý, nên phụ thân tôi suốt ngày thở vắn than dài, giống như biến thành một người khác vậy, mẹ tôi cũng thành là chỗ cho ông trút giận… Để lấy lại thể diện đã mất, phụ thân chẳng thèm nghe lời mẹ tôi năn nỉ khuyên lơn, ông đi mượn vay thân thuộc, mở một lò hầm than. Không bao lâu lò hầm làm ăn thất bại phải đóng cửa. Phụ thân không những chẳng thu về được một xu, còn khiến gia đinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ung-hien-doi/1663241/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.