🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vua Sói Tuyết giơ tay túm lấy cái đuôi nọ rồi kéo một phát.

“Áuuuu…” Tiếng hú độc nhất vô nhị của báo tuyết tức khắc vang lên.

Liễu Tiêu ngã vào vòng tay của Vua Sói Tuyết.

Vua Sói Tuyết vững vàng đón lấy bé rồi đi vào trong, tiện tay gạt “nhiệm vụ chuyên cần” sang một bên. Cáo Đỏ thức thời thu máy tính bảng được cài sẵn “nhiệm vụ chuyên cần” rồi xoay người rời đi. Cáo Đỏ bê máy tính bảng của Đại vương bước vào hành lang. Mèo mắt xanh thấy thế thì tò mò hỏi: “Sao thế? Sao Đại vương lại không ‘cần chính’ rồi?”

Cáo Đỏ tủm tỉm nói: “Có mỹ nhân trong lòng, hỏi ai còn muốn làm việc nữa?”

Mèo mắt xanh ngẩn ra: “Thế hử? Mỹ nhân nào thế?”

“Trong cung chúng ta không phải chỉ có mỗi một ‘Mỹ nhân’ thôi à?” Cáo Đỏ cố ý nhấn mạnh hai chữ “Mỹ nhân”.

Mèo mắt xanh bỗng giật mình tỉnh ngộ.

Liễu Tiêu, vị “Mỹ nhân” độc nhất và có tước vị cao nhất trong cung lúc này đang kêu lên au áu, nhìn mình rơi gọn vào lòng Vua Sói Tuyết, rồi lại ngước lên nhìn độ cao của mái hiên, thảng thốt nói: “Em không làm đau ngài chứ?”

Vua Sói Tuyết cười, đáp: “Như này không sao, còn nếu là nguyên hình thì khó nói lắm.”

Liễu Tiêu ngẫm về trọng lượng nguyên hình của mình, rồi cả cục như vậy rơi bộp từ trên cao như thế xuống…

Hẳn sẽ bị buộc tội “hành thích vua” chứ?

Liễu Tiêu bất giác cắn đuôi.

Vua Sói Tuyết duỗi ngón tay nhẹ nhàng vuốt lông trên đuôi báo tuyết, cười nói: “Sao lại tới đây mà không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-tuyet-thich-can-duoi/229969/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Báo Tuyết Thích Cắn Đuôi
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.