Trước lời đề nghị gọi cấp cứu của Báo tuyết, cả Bạch Linh Linh và Vua Sói Tuyết đều tỏ ý từ chối.
Bạch Linh Linh nói: “Xe cứu thương không vào được Thiên cung.”
Vua Sói Tuyết thì bảo: “Họ chết cứng rồi.”
Liễu Tiêu bước đến chỗ Thiên tử và Bạch Thanh Tứ, thấy cả hai đều đã tắt thở. Bé tái mặt hô lên: “Sao… sao lại, em chỉ ngủ có tí thôi mà? Sao đã thành thảm kịch thế này?”
Vua Sói Tuyết nói: “Ngọc Long Kiếm có uy lực rất lớn và là vũ khí mạnh nhất thiên hạ nên luôn được Thiên Tử đeo trên người, kể cả đi ngủ cũng phải đặt dưới gối… Tuy Thiên tử mang huyết mạch long tộc nhưng bị Ngọc Long Kiếm xiên thẳng vào tim thế kia cũng khó mà sống.”
Liễu Tiêu vẫn hoang mang: “Ngọc Long kiếm gì cơ?”
Vua Sói Tuyết lắc đầu thở dài.
Bạch Linh Linh tiếp lời: “Tôi thì thấy họ là tự làm tự chịu, chả ai cứu nổi ai đâu. Mà anh ý, tự dưng dở hơi cứu Thiên tử làm gì? Gã chết rồi có phải mình được nhẹ thân không.”
Vua Sói Tuyết đáp: “Chú ngáo à? Anh mày đắc tội Thiên tử, bị tống vào ngục giam riêng. Cùng ngày hôm ấy Thiên tử lại chết trong buồng giam của anh, còn là bị Hoàng tử Sói tuyết giết. Đấy chú nghĩ đi, liệu mình có thoát được không hay lại tội thêm bậc nữa?”
Bạch Linh Linh sực hiểu ra, mặt lộ rõ vẻ hối hận: “Ừ nhỉ…”
Người ngoài không biết những ân oán tư thù của Bạch Thanh Tứ và Thiên tử, mà chỉ biết rằng Quý nhân Sói tuyết đã chết, và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-tuyet-thich-can-duoi/1031876/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.