“Ê, chúng mày là bọn nào đấy!” Chợt có mấy tên trông chợ búa bặm trợn xông ra từ ngã rẽ, vừa đi vừa chỉ tay quát tháo Liễu Tiêu và Vua Sói Tuyết, “Ai cho chúng mày bán hàng ở đây?”
Rốt cuộc Vua Sói Tuyết cũng được thở phào một hơi, đợi cả ngày trời cuối cùng cũng có xã hội đen ngửi thấy mùi mà đến. Đây là chuyện mà Vua Sói Tuyết đã liệu từ trước. Hắn nghĩ sau khi bày sạp bán hàng ở đây một lúc thôi là sẽ có xã hội đen đến đòi phí bảo kê, song chẳng ngờ lại phải đợi lâu đến thế. Hàng mà hai người bán đã cạn sạch, suýt thì phải lôi cả nhan sắc ra mà bán đây này. May mà mấy tay xã hội đen này đến kịp, chứ không khéo hai người sẽ phải “hy sinh nhan sắc” thật chứ đùa. Chuyện này mà bị đồn ra ngoài thì mặt mũi cũng coi như vứt!
Vua Sói Tuyết thần thánh và Thị vệ trưởng Báo tuyết sa ngã đến mức phải đứng ngoài đường bán “sờ” lấy tiền!!!
Không được không được…
Không được làm ra chuyện để lại tiếng xấu muôn đời như thế!!!
Những khách hàng đang xếp hàng thấy bọn xã hội đen đến gây chuyện thì rối rít giải tán. Mấy tên du côn đứng cạnh quầy hàng bên cạnh với vẻ mặt vênh váo, vừa đá vào hũ đường của họ vừa hống hách quát tháo: “Chúng mày là ai? Ai cho chúng mày bán hàng ở đây?”
Vua Sói Tuyết liếc bé Báo tuyết một cái rồi liếc sang bọn côn đồ, nói: “Bọn em… bọn em vừa chân ướt chân ráo đến, không biết đã chọc giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-tuyet-thich-can-duoi/1031845/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.