Cáo Đỏ và Mèo mắt xanh trông điện phụ sáng trưng phía xa thì cũng vội vàng đi theo. Đến nơi, một mèo một cáo chỉ dám đứng dưới mái hiên bên ngoài điện phụ chứ không theo vào. Bởi qua cửa hai người đã ngửi thấy mùi của báo tuyết nên sẽ không liều lĩnh làm bậy.
Cáo Đỏ đút hai tay vào ống tay áo, nói: “Xem ra tối nay Đại vương sẽ không về điện chính nghỉ ngơi rồi.”
Cáo Đỏ thoạt trông rất hân hoan, bởi nghĩ nếu báo tuyết đến chắc chắn Đại vương sẽ rất vui, một khi Đại vương vui thì sự vụ mình đỡ trượt máy tính bảng cũng sẽ trôi về dĩ vãng ngay.
“Ừa, chắc ngài ấy sẽ ngủ ở đây rồi.” Mèo mắt xanh thì trái ngược hoàn toàn, trông rầu phát sợ, bởi vì điều đó đồng nghĩa với nó cũng sẽ phải qua đêm ở đây.
Điện phụ ngủ không chắc chắn cả sướng như ở điện chính.
Tuy điện phụ cũng rất lộng lẫy, nhưng độ hoành tráng và rộng rãi thì kém xa điện chính. Dù sao thì nơi kia cũng là sảnh chính.
Theo quy định thì phi tần chỉ được phép hầu hạ Đại vương ở điện phụ, chỉ có Hoàng hậu mới đủ tôn quý được hầu hạ trong điện chính. Tuy nhiên hiện tại chưa có Hoàng hậu, vậy nên chỉ có Đại vương mới đủ tư cách ở điện chính —— và cả nội thị trực đêm nữa.
Có điều với Liễu Tiêu thì đây không phải là vấn đề, bởi trong nhận thức của bé chẳng có cái gì mà điện chính với chả điện phụ, chỉ có mỗi chuyện Vua Sói Tuyết có đang vui hay là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-tuyet-thich-can-duoi/1031810/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.