Chương trước
Chương sau
"Được ạ!" Thanh âm pháo hoa che đậy thanh âm của Lâm Hạ, nhưng Đường Ân Lãng chính là vẫn nghe được rõ ràng. Hắn ôm chặt lấy Lâm Hạ, như là muốn đem Lâm Hạ xâm nhập vào trong lồng ngực mình, trở thành máu thịt của chính hắn.
"Lâm Hạ, anh thật cao hứng......" Đường Ân Lãng kích động đến muốn bật khóc, không ai biết hắn chờ đợi ngày này đã bao lâu. Không phải giống như Lâm Hạ cho rằng chỉ một tháng, mà là hơn hai năm, hơn bảy trăm ngày đêm dày vò tưởng niệm......
Đường Ân Lãng gắt gao mà ôm Lâm Hạ, thẳng đến khi tay chân Lâm Hạ tê dại đẩy ra hắn mới thu tay lại.
"Nên trở về nghỉ ngơi." Lâm Hạ nói. Ngày mai sáng sớm bọn họ đều phải đi ra ngoài chúc tết, cho nên đêm nay nên sớm nghỉ ngơi một chút.
"Ừm." Đường Ân Lãng gật đầu, hắn vẫn lưu luyến không lỡ rời khỏi nơi này nhưng buộc phải quay về nhà mình.
Bọn họ mới vừa xác định quan hệ, cũng không thích hợp ở cùng nhau, tuy rằng hắn thực hy vọng Lâm Hạ lưu hắn ở lại.
Lâm Hạ thấy Đường Ân Lãng rời đi, đầu óc nóng cháy cũng đã bình tĩnh lại, rốt cuộc có thể hảo hảo cảm nhận một chút dư vị sự tình vừa rồi phát sinh. Nhưng mà, nghĩ đến chuyện hai người vừa rồi, đầu cậu lại bắt đầu choáng váng.
"Quả nhiên yêu đương làm người ta trở lên hồ đồ!" Lâm Hạ có chút lo lắng.
Tạm thời ngủ không được, vậy không bằng xem vòng bạn bè Wechat xem có tin tức gì mới không, cậu đang muốn gửi lời chúc mừng năm mới đến mọi người.
Triệu Vũ Hạo:
Ngày đầu tiên người yêu về nhà mẹ đẻ, nhớ em ấy.
Tin đầu tiên là Triệu Vũ Hạo, hắn đang kèm một bức ảnh về bé mèo Ragdoll xinh đẹp. Tổng tài đại nhân mới vừa kết giao thì bạn trai lại phải về nhà mẹ đẻ ăn tết, tổng tài đại nhân tỏ vẻ nhớ thương cùng buồn bực.
Nhưng mà, bạn bè của hắn lại không thể lý giải vì sao hắn buồn bực, nhưng vẫn sôi nổi bảo trì đội hình bình luận: "Cẩu độc thân gửi lời chúc mừng năm mới, biểu thị dưa này mình thích ăn!"
Trần Minh Kiệt:
Năm mới đến rồi, tôi đang chìm trong tình yêu ngọt ngào, cảm ơn mọi người chúc phúc!
Người thứ hai là Trần Minh Kiệt, không đăng kèm ảnh, dòng trạng thái này chỉ nhằm thể hiện hắn đang phấn khích vì tình yêu mà thôi.
Nhưng Lâm Hạ là người đặc biệt hiểu rõ hắn chính là nhìn ra cảm xúc của hắn, Trần Minh Kiệt tuyệt đối không vui, thậm chí dòng trạng thái không phải điều anh ta muốn đăng. Trần Minh Kiệt đăng trạng thái từ trước đến nay đều luôn kèm them biểu tượng cảm xúc, nhưng lần này một cái cũng không có.
Đây là có chuyện gì? Lâm Hạ hoang mang, vốn định gọi điện thoại cho Trần Minh Kiệt hỏi một câu. Nhưng thấy giờ này quá muộn, vẫn là để ngày mai đến nhà hắn hỏi lại đi.
Bất quá Trần Minh Kiệt rốt cuộc cũng yêu đương, thật muốn hóng hớt chút. Đừng thấy Trần Minh Kiệt thoạt nhìn không đáng tin cậy, kỳ thật hắn chưa từng nói qua chuyện yêu đương. Trần gia gia giáo cực nghiêm, Trần Minh Kiệt lại bận rộn, cho nên không có yêu đương bao giờ. Hắn có tình yêu, Lâm Hạ thiệt tình vì hắn cao hứng.
Vương Tử Ngọc:
Khiếp sợ! Mỗ thổ hào đại nhân gửi cho ta một cái siêu siêu siêu bự...... bao lì xì tết, chưa từng thu được bao lì xì lớn như vậy, ta nên làm cái gì bây giờ? Online chờ, rất cấp bách!
Vương Tử Ngọc chụp hình là một cái bao lì xì Alipay, số tiền là 66666.
Lâm Hạ đoán là Lý Hào tặng Vương Tử Ngọc, người trong avatar cậu nhận thức, mặc dù đã bị làm mờ nhưng vẫn loáng thoáng có thể thấy được.
Thật tốt, có bao lì xì đỏ để nhận! Lâm Hạ hâm mộ cực kỳ, bất quá không quan hệ, ngày mai cậu liền có thể ôm Cục Bột Trắng đi thu bao lì xì. Chính là, cậu cũng muốn nhận bao lì xì chúc tết.
Lâm Hạ tâm vừa động, cũng ở vòng bạn bè đăng một dòng trạng thái.
Lâm Hạ:
Thật muốn nhận được một bao lì xì mừng tân niên (*'ε'*)
Đăng xong dòng trạng thái, Lâm Hạ liền đem điện thoại buông xuống, chuẩn bị đi ngủ.
Mười phút sau, di động vang lên, là tin nhắn ngân hàng gửi đến.
"Lâm tiên sinh thân mến, chào ngài! Đường tiên sinh có số tài khoản ××× đã gửi vào lúc × năm × tháng × ngày × gửi cho tài khoản của ngài đuôi ××× chuyển vào 3344520 đồng, nhắn lại: Năm mới vui vẻ nhé Lâm Hạ! Thỉnh kiểm tra và nhận."
Nhìn thấy tin nhắn này khiến cho Lâm Hạ sợ tới mức từ trên giường nhảy dựng lên, thiếu chút nữa doạ tỉnh Cục Bột Trắng, cậu cầm di động chạy đến ban công gọi điện thoại cho Đường Ân Lãng.
"Anh vì cái gì gửi cho em nhiều tiền như vậy?" Lâm Hạ nói chuyện thanh âm có điểm phát run.
Quá dọa người, có tiền cũng không thể tuỳ ý làm bừa như vậy. Huống chi, bọn họ chỉ mới xác nhận quan hệ thôi.
"Hửm?" Đường Ân Lãng đứng ở ban công đối diện thâm tình mà nhìn cậu, " Anh muốn đem tất cả mọi thứ mình có đều cho em."
Cuối cùng, Lâm Hạ không có biện pháp thuyết phục Đường Ân Lãng, cậu vẫn phải nhận lấy. Coi như giúp Đường Ân Lãng bảo quản đi, Lâm Hạ nghĩ như vậy thì liền tiếp nhận chuyện này. Tuy rằng trong lòng vẫn là sợ hãi không thôi, luôn cảm thấy vô công bất thụ lộc.
Trở lại phòng, cơn buồn ngủ đánh úp Lâm Hạ, cậu ôm Cục Bột Trắng, bình yên tiến vào mộng đẹp.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Hạ chuẩn bị bữa sáng, ăn qua bữa sáng sau đó cậu muốn mang Cục Bột Trắng cùng Hamster nhỏ đến nhà Trần Minh Kiệt chúc tết.
Bữa sáng là sủi cảo ngày hôm qua không nấu hết đem cất trong tủ lạnh, một nồi to bỏ vào nấu thật sự nhanh, cũng không cần phải canh bên cạnh mọi lúc. Lâm Hạ liền tận dụng lúc đang nấu đi làm nước chấm, không bao lâu sau, bữa sáng nóng hôi hổi thơm nức mũi liền làm xong.
Làm tốt bữa sáng, Lâm Hạ đi gọi Cục Bột Trắng cùng Hamster nhỏ rời giường, khi bọn nhóc đi rửa mặt liền gọi điện thoại kêu Đường Ân Lãng qua đây ăn bữa sáng.
Điện thoại mới vừa có chuông đã được người tiếp, Đường Ân Lãng nói chờ hắn chuẩn bị một chút, thực nhanh liền qua đây.
Lâm Hạ buông di động, trái tim bùm bùm mà đập liên hồi. Đây là bữa cơm đầu tiên sau khi bọn họ xác nhận quan hệ, đột nhiên từ bằng hữu biến người yêu, cậu còn chưa kịp thích ứng.
Tuy rằng Đường Ân Lãng nói chuẩn bị một chút, nhưng không có bao lâu liền tới đây.
"Năm mới vui vẻ!" Nhìn thấy Cục Bột Trắng cùng Hamster nhỏ, Đường Ân Lãng một bên chúc phúc một bên lấy ra bao lì xì lớn cho bọn nhóc.
"Ngao ô!" Cảm ơn Đường thúc thúc!
"Cám...... Ơn!"
Thu được đại hồng bao Cục Bột Trắng cùng Hamster nhỏ cao hứng đến mức đôi mắt sáng lấp lánh.
"Được rồi, lại đây ăn sủi cảo." Lâm Hạ cười cười nhìn bọn họ, cảm thấy đây là năm mới náo nhiệt nhất từ trước đến giờ.
Một người hai hổ nghe xong Lâm Hạ nói, đều ngoan ngoãn mà ngồi vào bàn ăn chuẩn bị ăn sủi cảo.
"Đây là loại nhân cải trắng, đây là loại nhân rau hẹ, đây là thuần nhân thịt." Lâm Hạ giới thiệu ba loại sủi cảo nhân khác nhau cho họ.
"Ngao ô!" Ba ba, An An muốn ăn thuần nhân thịt! Cục Bột Trắng đi đầu làm gương, đôi mắt gắt gao dán chặt vào đĩa sủi cảo thuần nhân thịt trên bàn.
"Được." Lâm Hạ sủng nịch mà gắp sủi cảo cho nhóc.
Đường Ân Lãng ăn sủi cảo, còn thường thường ngẩng đầu lên xem hai cha con đang đút cho nhau ăn, khóe miệng ngậm cười.
Mới nấu xong nên nồi sủi cảo vẫn còn nóng, chờ thổi nguội cắn một ngụm, chính là đầy miệng nước cùng nhân. Nhân cải trắng cùng nhân rau hẹ thơm mà không quá ngậy, thuần nhân thịt tràn đầy thịt, người thích ăn thịt ăn lên đặc biệt thỏa mãn.
Ăn xong bữa sáng, Lâm Hạ cùng Đường Ân Lãng rửa sạch chén đĩa, thu thập tốt tất cả rồi cùng nhau ra cửa.
Hai người đi hai đường khác nhau, ra khỏi Lục La tiểu khu liền đường ai nấy đi. Lâm Hạ lái xe mang Cục Bột Trắng cùng Hamster nhỏ đến nhà Trần Minh Kiệt, Đường Ân Lãng thì quay lại nhà ông bà ngoại.
"Ngao ô ngao ô!" Ba ba mau tiếp điện thoại, Minh Kiệt thúc thúc gọi điện tới!" Lâm Hạ nhận được điện thoại của Trần Minh Kiệt.
"Minh Kiệt?"
"Tiểu Hạ Hạ, cậu khi nào thì qua đây?" Trần Minh Kiệt thanh âm lộ ra hưng phấn, tựa hồ gặp được chuyện tốt gì đó.
"Đang trên xe qua đó đây." Lâm Hạ trả lời.
"Vậy trên đường cẩn thận, tớ ở nhà chờ mọi người!" Trần Minh Kiệt ngữ khí nghe tới có chút tiếc nuối.
"Có phải hay không có việc muốn nói?" Lâm Hạ quen thuộc hắn, biết Trần Minh Kiệt như vậy khẳng định là muốn chia sẻ bát quái.
"Chậc chậc chậc, cái này cũng bị cậu đoán được. Được rồi, nếu đã như vậy, tớ liền nói cho cậu biết." Có người cùng nhau chia sẻ bát quái, Trần Minh Kiệt lập tức khơi dậy hứng thú, "Hamster nhỏ không phải cũng tới ăn tết sao? Cậu đoán Trần Minh Tông sẽ nói cho hai vị phụ mẫu thế nào."
"Hả? Anh ấy nói như thế nào?" Lâm Hạ lập tức hứng thú. Theo hiểu biết của cậu, Trần Minh Tông tính tình thực thẳng thắn, cũng không biết y sẽ giải thích thân phận của Hamster nhỏ như thế nào với người trong nhà.
"Anh ấy nói — người yêu của mình chuẩn bị ghé thăm, để cho bọn họ đừng dọa đến cậu ấy! Ha ha ha......" Có thể tưởng tượng được, Trần Minh Kiệt ở đầu kia đang cười đến lăn lộn. "Cậu nói xem anh ấy gan to hay không, hai vị phụ mẫu đều thực sợ hãi."
"Chuyện gì đã xảy ra sau đó?" Lâm Hạ chỉ đoán trúng mở đầu, lại không đoán trúng kết quả, thật sự không nghĩ tới, Trần Minh Tông lại là người trực tiếp như vậy.
"Sau đó nha, khẳng định là hai cụ đành phải tiếp nhận sự thực này rồi." Trần gia cha mẹ là người văn minh, bằng không cũng sẽ không dưỡng ra một người như Trần Minh Kiệt vậy.
"Vậy là tốt rồi." Kết cục là tốt đẹp, Lâm Hạ thật là vui mừng, "Bất quá nói chút cậu có phải xảy ra chuyện gì hay không?"
Lâm Hạ đột nhiên đặt câu hỏi, cậu cũng không quên ngày hôm qua nhìn thấy tin Trần Minh Kiệt yêu đương.
"Tớ thì có thể có chuyện gì xảy ra được, không đúng, tớ giống như có chuyện......" Sau một đêm đột nhiên từ độc thân biến thành một tên có người yêu, hắn còn không có thích ứng nổi thân phận này.
"Có người gọi tớ ăn cơm sáng, trước cứ như vậy, chờ mọi người tới rồi lại nói!" Trần Minh Kiệt còn muốn nói cái gì, nhưng có người kêu hắn ra ăn cơm, hắn đành phải kết thúc không nấu cháo điện thoại cùng Lâm Hạ nữa.
"Được." Lâm Hạ chờ Trần Minh Kiệt cắt đứt điện thoại, nhìn nhìn thời gian, tính toán thời gian đến nhà Trần, tâm tình có điểm gấp không chờ nổi......
—-
22/4/2020
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.