Trời càng ngày càng chuyển lạnh, đồng phục mùa đông cũng ứng dụng được nhiều hơn trong những ngày này. Vì sao tôi bảo như thế hả? Đơn giản nhé, bạn nhìn Gun đi, ngày thường mặt mũi nó đã sáng sủa đẹp trai, giờ phối thêm bộ vest mùa đông càng khiến nó trông giống bạch mã hoàng tử.
"Aw, mặt tao dính cái gì hay sao mà mày nhìn tao dữ vậy?" - Gun đến ngồi đối diện tôi.
"Tự nhiên tao thấy mày đẹp." - tôi đáp.
Hơi, mình bị điên hả? Sao lại nói như thế với nó? Lỡ nó hiểu nhầm thì sao nhỉ? Tôi bắt đầu cầu nguyện thầm trong đầu rằng lớp học ồn ào huyên náo lúc này sẽ át đi câu ban nãy tôi nói.
"Gì cơ? Mày nói cái gì?" - mặt thằng nhóc quỷ hiện lên một loạt nghi vấn.
May thật, nó chẳng nghe thấy tôi vừa nói gì cả. Tôi thở phào một hơi: "Tao có nói gì hả?"
"Có. Tao có nghe thấy."
"Thế tao nói gì?"
Không nghe thấy tao nói! Không nghe thấy tao nói! Tôi vừa nghĩ vừa nhìn nó chằm chặp.
"Ờ, mày nói tao..." thằng nhóc cố tình nhấn nhá một chút. Mẹ ơi, lại còn ghẹo gan nhau đấy!
"Tao với mày đẹp đôi." Gun chồm người tới, gương mặt của chúng tôi chỉ còn chút nữa là có thể hôn được nhau rồi. Ôi, đôi mắt nó đẹp quá, như thể trong đó là một biển sao lấp lánh vậy.
"Này, hai đứa kia làm gì vậy? Sắp hôn nhau hả?" - giọng nói mỉa mai của Choi Woo Jin khiến chúng tôi tách hẳn nhau ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-trang/2849634/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.