"Em không thở là sẽ chết đấy." Sở Hàn rời khỏi cánh môi cô, trêu ghẹo một câu. Hình như cô không chỉ đỏ mặt vì ngại ngùng đâu nhỉ?
"Anh... em còn chưa nói xong." Hạ Băng trừng mắt vị bạn trai kia, tuy nhiên hành động này lọt vào mắt Sở Hàn chẳng khác nào một sự quyến rũ cả. Thậm chí, nó còn cực kỳ thành công kích thích anh, đặc biệt ở vị trí nào đó.
"Nhưng anh xong rồi."
"Ngang ngược."
"Được bà xã khen, anh sẽ cố gắng phát huy."
Dứt lời, anh kéo tay cô đứng lên, tiếp tục hành động ban nãy. Tuy nhiên, một tay anh vịn chặt gáy cô, tay còn lại bắt đầu len lỏi trong cái áo ngủ mỏng màu xám kia.
Đến cả ngủ cũng phòng bị anh mà mặc áo trong như thế, đúng là cô chưa sẵn sàng mà.
Người ta thường nói "nghĩ một đằng làm một nẻo" quả không sai, đặc biệt trong trường hợp này. Bàn tay anh nhanh nhẹn cởi bỏ cái áo ngủ phiền phức, sau đó mò đến lưng cô gỡ móc cài của phiền phức thứ hai.
Hạ Băng bị hôn đến ngây ngốc, làm gì còn nghĩ đến chuyện đẩy Sở Hàn ra. Đối với anh, đây là một dấu hiệu tốt, bàn tay bắt đầu vân vê hai ngọn đồi nhô cao đó.
Anh rời khỏi cánh môi sưng đỏ kia, tham lam di chuyển xuống dưới. Thật lòng, anh rất thích vùi mình vào hõm cổ
Hạ Băng vì mùi thơm dịu nhẹ. Nếu không phải anh biết cô sắp tham gia quảng cáo, đóng phim thì anh đã in dấu đỏ lên làn da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-to-hoa-binh-yen/3568995/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.