Hạ Băng nhìn sắc mặt trầm xuống của Sở Hàn, trong lòng cảm thấy có chút tội lỗi. Có khi nào cô sẽ bị giận vì giấu chuyện này không?
Tuy nhiên, trái với sự lo lắng đó, Sở Hàn chỉ thở dài rồi xoa đầu cô gái, mỉm cười lên tiếng: "Anh không giận, chỉ là anh cảm thấy bản thân thật vô dụng vì không thể làm gì cho em cả. Hơn nữa, đây đâu phải lỗi của em, là của cô diễn viên gì đó mà. Điều anh biết bây giờ chỉ là anh có một người bạn gái cực kỳ tài giỏi."
Cuộc đời của Sở Hàn chưa bao giờ nói dối nhiều và lưu loát như thế, thậm chí biểu cảm gương mặt cũng phù hợp với lời nói. Có lẽ lúc trước anh nên học chuyên sâu hơn về diễn thay vì quản trị kinh doanh, chắc chắn bây giờ đã là một diễn viên hạng A nổi tiếng.
Ánh mắt của anh đầy niềm tự hào, thậm chí chúng khiến Hạ Băng phần nào thêm áp lực, nhưng đó cũng như là động lực để cô phấn đấu hơn nữa. Được, cô quyết tâm rồi, nhất định cô phải trau dồi kỹ năng diễn xuất thêm mới được!
"Cảm ơn anh đã hiểu. Nhưng mà... anh có cảm thấy khó chịu hay gì không?"
"Chắc chắn là không rồi. Anh mới là người phải hỏi em câu đó, vì anh thường xuyên tăng ca và làm việc cả tuần, anh rất lo em sẽ cảm thấy tủi thân."
Sở Hàn diễn rất tròn vai, hoàn toàn đúng chuẩn hình mẫu bạn trai rộng lượng, tốt bụng và yêu thương bạn gái bất chấp đường đi lối về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-to-hoa-binh-yen/3568957/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.