Phó Hâm Nhân đi lên phía ban công, đem máy chiếu ném xuống đất, hình ảnh lập tức biến mất, âm thanh cũng không còn. Một đám người chen chúc nhau trong bữa tiệc ngoài trời nhưng không khí lại im lặng một cách quỷ dị, chỉ có âm thanh phần phật của tấm màn trắng lớn bị gió thổi bay, trong bầu không khí yên tĩnh vang lên như sấm.
Người nhà Phó gia đứng trước bao ánh mắt phê phán và xem thường của mọi người, thất kinh đến nỗi không biết phải làm sao.
Sắc mặt Lam Ngọc trắng bệch, thân hình lung lay sắp ngã, chỉ hận không thể lăn ra bất tỉnh nhân sự cho đỡ xấu hổ. Phó Hâm Nhân là một người rất coi trọng mặt mũi, bà ta sao không biết chứ, vốn định chờ thêm một khoảng thời gian nữa đến khi chuyện này chấm dứt, đến lúc đó trong mắt mọi người thì bà ta vẫn là một vị phu nhân ôn nhu hiền thục trong mắt chồng, trong mắt mọi người. Nhưng đoạn phim này bị công bố, thì từ nay về sau bà ta sao có thể ngẩng đầu lên trước mắt các vị phu nhân khác chứ. Em gái và chồng thông dâm, ngay cả con gái cũng không giúp mình, bà ta sống nhục nhã như vậy còn không bằng chết đi cho thoải mái.
Nghĩ như vậy, trong nháy mắt nước mắt dâng lên trong hốc mắt, vẻ mặt đau khổ. Bà ta cho rằng mình là người vô tội bị liên lụy, mọi chuyện đều do Phó Hâm Nhân và Lam Hân.
Nhưng mọi người lại cho rằng đây là quả báo của bà ta. Năm đó bà ta đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-thu-doc-lien-hoa/2517699/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.