Nàng cầm chiếc nhẫn không gian và viên đá lên quan sát và cảm nhận một chút, nhưng nàng vẫn không thấy điểm gì khác biệt, nàng đặt viên đá đen xuống, sau đó cắt ngón tay nhỏ vài giọt máu lên nhẫn không gian, nhìn máu của nình từ từ thấm vào bên trong chiếc nhẫn như chưa từng xuất hiện, và dường như có một mối liên hệ nào đó giữa nàng và chiếc nhẫn, chỉ cần nghĩ đến không gian bên trong chiếc nhẫn như thế nào, nàng cũng cảm nhận được mình bị hút vào không gian đó. 
“Đây là không gian bên trong nhẫn không gian sao?” Tư Mã U Nguyệt tò mò nhìn vào không gian giống như một căn phòng, hưng phấn nói: “Sau này ra ngoài có cái này thì tất cả mọi thứ đều có thể thu vào được, vậy thì thuận tiện quá” 
Ý thức của nàng đi qua hết tất cả các gian phòng, đối với tình hình bên trong hiểu tương đối rõ, vừa kéo lại ý thức của mình, chợt nghe thấy một giọng nói vang lên trong đầu. 
“Ha ha ha ha, cuối cùng ta cũng tỉnh lại rồi!” 
Tư Mã U Nguyệt bị dọa sợ, theo bản năng hỏi: “Ai?” 
“Ơ?” Đối phương nghĩ là người khác nói nên im lặng một chút, sau đó đột nhiên hét lên: “Ngươi không nhớ ta!” 
Tư Mã U Nguyệt nhìn bốn phía, không thấy gì cả, vậy giọng nói này từ đâu truyền đến? 
“Hu hu, sao ngươi lại có thể quên ta.” Giọng nói đó nức nở lên án. 
“Ngươi là ai đấy?” 
“Ta là Tiểu Hống! Ngươi thật sự không nhớ ta sao?” Giọng nói nghẹn ngào truyền đến, khiến cho Tư Mã U Nguyệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/1513280/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.