"Chết tiệt! Chết tiệt! Quỷ tha ma bắt nó!"
Một tiếng quát căm hờn vang vọng khắp gian nhà rộng nằm ở kinh thành Đông Thần quốc.
"Có phải thiếu gia tỉnh rồi không?"
Hai bóng người chạy vội từ ngoài vào trong viện, nhưng khi đã vào đến nơi thì lại không nghe thấy bất kỳ tiếng động gì, như thể câu nói vừa rồi chỉ là ảo giác mà thôi.
"Thế chúng ta có cần vào phòng xem thử không?" Một người cất giọng run run hỏi, chừng như rất sợ bước vào gian phòng đó.
"Thôi, thôi khỏi đi." A hoàn còn lại đáp: "Thiếu gia tỉnh lại rồi tự khắc sẽ gọi chúng ta. Còn nếu tự ý vào phòng thiếu gia, chúng ta sẽ bị trách phạt đó."
"Nhưng nếu thiếu gia tỉnh lại rồi mà chúng ta không ở bên hầu hạ thì cũng bị phạt thôi! Lỡ như thiếu gia tỉnh rồi mà không nói được thì làm sao?"
"Thế, thế thôi chúng ta vào xem thử vậy, nếu như thiếu gia chưa tỉnh lại thì chúng ta đi ra?"
"Được."
Bàn bạc xong, hai người rón rén đi tới phòng ngủ chính, nhẹ nhàng mở cánh cửa, khẽ khàng bước vào trong, thấy người nằm trên giường vẫn nhắm nghiền hai mắt, bèn thở dài đánh thượt một cái rồi từ từ lui ra ngoài.
"Phù, cũng may thiếu gia chưa tỉnh lại."
"Chúng ta cứ đứng chờ ngoài cửa vậy."
"Ừ, không ngờ lần này thiếu gia lại hôn mê lâu đến vậy."
"Nghe nói tướng quân đã định đi tìm đối phương tính sổ, nhưng bị thiếu gia ngăn lại."
"Phù, thiếu gia nói là, tên khốn khiếp, chờ ta tỉnh lại sẽ xử gọn hắn!"
"Chỉ tội cho thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/1513265/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.