Không bao lâu sai Vệ Kích đến, Thái hoàng thái hậu cố sức mở mắt nhìn, lập tức khoát tay: “Lăng nhi… đi ra ngoài trông chừng, ai gia muốn cùng Vệ Quốc công nói vài câu.”
Chử Thiệu Lăng do dự một lát, chuyển qua bình phong đi ra ngoài.
Thái hoàng thái hậu ho hai tiếng, thấp giọng: “Lại đây, ai gia không khí lực….”
Vệ Kích vội đến gần quỳ xuống, trầm giọng: “Thái hoàng thái hậu có việc sai bảo thần.”
“Không phải sai bảo, là dặn dò ngươi mấy câu…” Thái hoàng thái hậu đứt quãng hỏi, “Chuyện Hoàng đế… muốn nạp nữ nhi Lăng gia làm phi, ngươi… biết không?”
Vệ Kích gật đầu: “Hoàng thượng đã nói với thần.”
Thái hoàng thái hậu như vui mừng, lại như cảm khái hít một hơi: “Ai gia… chỉ biết hắn sẽ nói cho ngươi, ngươi có thể chấp nhận, vậy rất tốt. Vệ Quốc công, hắn là Hoàng đế, ai gia đã… nghe nói chuyện các ngươi, lúc đầu không phải Hoàng đế bức ép ngươi, là ngươi nguyện ý. Có nhiều chuyện… thân bất do kỷ, hy vọng ngươi bao dung.”
Vệ Kích nhớ đến kế hoạch của Chử Thiệu Lăng, nhất thời không biết nên nói cái gì mới tốt, nghĩ nghĩ gậ đầu: “Thần biết.”
“Sớm nghe Hoàng đế nói qua, tính tình ngươi ôn hòa, quả thật… như vậy.” Thái hoàng thái hậu lắc đầu, “Ai gia còn có một việc muốn dặn dò ngươi, Hoàng đế dễ giết người, chuyện triều chính ai gia cũng có biết, nghe Tử Quân hầu nói, mỗi lần Hoàng đế không ổn, muốn phát giận, đều là người đứng ra chắn lấy, vất vả ngươi….”
Vệ Kích buông mi: “Thần là cận thần của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan/1752339/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.