Hôm sau hoàng đế quả nhiên xử trí Chử Thiệu Nguyễn, chính là ngại thể diện, hoàng đế cũng không đem việc Chử Thiệu Nguyễn hãm hại Chử Thiệu Lăng công bố ra ngoài, chỉ nói Chử Thiệu Nguyễn ngôn hành vô trạng, bất kính huynh trưởng, phạt bổng lộc ba năm, ngay hôm đó cách chức ở Binh bộ, giam lại trong Thang Hà cung tự kiểm điểm, không có chiếu chỉ không cho trở về.
Lệ phi giáo dưỡng không tốt, cũng phải bị phạt, ngay hôm đó tước phong hào phi, hàng làm tần vị.
Hoàng đế xử phạt nằm trong dự đoán của Chử Thiệu Lăng, chỉ cần Chử Thiệu Nguyễn chưa xúc phạm đến lợi ích của hoàng đế, hoàng đế sẽ không thật sự động đến căn cơ của hắn, đời trước Chử Thiệu Lăng cũng là đem Chử Thiệu Nguyễn kéo vào mưu nghịch án mới có thể chính thức đem Chử Thiệu Nguyễn kéo xuống ngựa, bây giờ còn chưa đến lúc đâu.
So với Chử Thiệu Lăng lạnh nhạt, Vệ Kích lại hiếm khi nóng tính, sau khi công công bên người hoàng đế đến truyền lời Vệ Kích vẫn luôn mím môi thật chặt, hai tay cũng gắt gao nắm lại, Chử Thiệu Lăng thấy sắc mặt Vệ Kích trắng bệch vội vàng đem người kéo đến bên cạnh, dỗ dành: “Làm sao vậy? Nói chuyện….”
Vệ Kích chỉ cảm thấy vạn nghìn nghiệp hỏa thiêu đốt trong lòng, giọng nói khàn khàn: “Chử Thiệu Nguyễn dám mưu hại đích hoàng tử, thế nhưng chỉ là giam lỏng, hắn….”
“Ngươi còn hy vọng hoàng đế đem hắn chém?” Chử Thiệu Lăng kéo Vệ Kích ngồi xuống, ôm lấy vuốt ve lưng hắn, chậm rãi nói, “Còn nhớ rõ thân canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan/1752294/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.