Hôm sau nữa, Vệ Kích hưu mộc quả nhiên mang theo những thứ kia trở về, Chử Thiệu Lăng cũng làm cho Vương Mộ Hàn thu thập không ít đồ vật cho hắn đồng thời đưa đi chúc mừng Phức Nghi.
Vệ lão thái thái nhiều ngày không gặp Vệ Kích, lôi kéo tay tiểu Tôn nhi nói một hồi lâu, Vệ Kích cùng Vệ lão thái thái ngồi một lát, nói: “Đại ca mấy ngày nay có trở về?”
Vệ lão thái thái cười cười: “Không vừa vặn, hôm qua đại ca ngươi vừa trở về, ở nhà ngồi không được hai canh giờ lại đi, huynh đệ các ngươi hiện giờ ngược lại đem trong nhà làm nha môn, lúc nào cũng vào điểm danh một cái rồi lại đi, vội vàng như có quỷ.” Vệ lão thái thái tuy ngoài miệng oán giận nhưng cũng giấu không được vui mừng.
Vệ Kích cúi đầu nở nụ cười: “Thật sự là không thoát thân được, buổi sáng đi vào quân buổi chiều về Vương phủ, nhiều việc như vậy….”
“Ta biết.” Vệ lão thái thái sửa sang lại quần áo cho Vệ Kích, cười nói, “Đại ca ngươi hôm qua về nói, hiện giờ ngươi trong quân cũng có ít chức quyền, nghe nói là thủ hạ của Đại tướng quân Trương Lập Phong? Đây là chuyện tốt.”
Vệ Kích gật đầu: “Đại ca nghe nói có việc vui, cao hứng sao?”
Vệ lão thái thái cười cười: “Tính tình của hắn ngươi còn không biết? Trong lòng có cao hứng tới đâu trên mặt cũng chỉ một bộ như vậy, tuổi còn nhỏ nhưng so lão tử ngươi còn đáng tin, ai…. Bất quá hôm nay trở về hắn so với ngày thường ngồi nhiều hơn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan/1752290/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.