Lúc ra khỏi Từ An điện trời đã lại hạ tuyết, Vương Mộ Hàn vì thấy trời âm trầm, sớm đã chuẩn bị một kiện áo choàng đem theo, Vương Mộ Hàn hầu hạ Chử Thiệu Lăng mặc vào áo choàng, Chử Thiệu Lăng nói: “Vệ Kích đã trở ại chưa?”
Vương Mộ Hàn gật đầu: “Sợ là còn phải một hồi, lúc này có lẽ hắn đã ra Vệ phủ, khoảng một canh giờ liền tới.”
Chử Thiệu Lăng nhìn nhìn trời, nói: “Để người trở về Bích Đào uyển lấy thêm một áo choàng và tuyết tán, đi ngoài cung đón Vệ Kích đi, hắn vừa mới đi ra sợ là không mang mấy thứ này.”
Vương Mộ Hàn nghĩ thầm rằng liền tính không mang, chỉ là chịu lạnh chịu gió một lát cũng không có việc gì, nhưng không dám nói, gật đầu: “Nô tài lập tức đi phân phó.”
Chử Thiệu Lăngt rở lại Bích Đào uyển sau, chỉ ngồi một lát Vệ Kích đã trở lại, chưa kịp đổi quần áo đã đến thỉnh an Chử Thiệu Lăng, Chử Thiệu Lăng cười cười đem người kéo lên tháp ngồi, đưa lò sưởi trong tay cho Vệ Kích, sờ sờ hai má Vệ Kích vì lạnh mà có chút đỏ lên, thấp giọng nói: “Lạnh sao? Nhìn tuyết rơi cũng không biết mặc dày một chút.”
“Không có việc gì.” Vệ Kích ôm là sưởi nhỏ, chỉ cảm thấy cả người đều ấm áp lại, thấp giọng cười nói, “Tuyết rơi không lạnh tuyết hóa mới lạnh, vừa rồi cũng chưa có gì, điện hạ lại còn sai người đưa áo choàng đến, thần vừa hạ kiệu liền mặc, không bị lạnh bao nhiêu.”
Chử Thiệu Lăng cười khẽ: “Áo choàng kia trước là của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan/1752283/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.