Sau hôm ấy Chử Thiệu Lăng không lại cùng Vệ Kích nhiều lời, chính là mỗi ngày mang theo Vệ Kích bên người, Vệ Kích cũng thành thật, hắn vốn là ái mộ Chử Thiệu Lăng, một lòng vì Chử Thiệu Lăng suy nghĩ, dù Chử Thiệu Lăng đối đãi như vậy trong lòng có như thế nào cũng không dám thể hiện ra bên ngoài, sợ bị người có tâm biết ngược lại hại Chử Thiệu Lăng.
“Điện hạ, sáng nay Tôn ma ma trong cung Thái hậu lại đây.” Vương Mộ Hàn Vương công công đem một cái bạch dứu thang mạ vàng đặt trên án thư, “ Cầm vài hạp tổ yến vàng, phân phó các nô tài mỗi ngày sớm muộn chưng lên hầu điện hạ ăn, đây là mới vừa chưng xong, điện hạ thừa dịp còn nóng liền dùng đi.”
Chử Thiệu Lăng mới vừa thảo luận chính sự từ đại sảnh trở về, Chử Thiệu Lăng bây giờ cũng đã lớn, mỗi ngày cũng phải đi nghe báo cáo, quyết định sự việc, học nhìn sổ con, có chút vất vả, Chử Thiệu Lăng tùy tay mở chén ra nhìn, cười nói: “Khó khăn hoàng tổ mẫu để ý, đều đi xuống đi, Vệ Kích lưu lại.”
Gần đây khi Chử Thiệu Lăng hội nghị thường để Vệ Kích một mình ở lại hầu hạ, Vương Mộ Hàn cúi đầu đáp ứng, cúi đầu mang theo nhóm cận thị lui xuống.
Vệ Kích nghe thấy Chử Thiệu Lăng nói có chút không được tự nhiên, nhưng là vẫn thành thật cúi đầu đứng dưới án thư, Chử Thiệu Lăng cầm thanh mở ra nghe hương thơm, nhìn xem Vệ Kích nói: “Giúp ta nếm một hơi.”
Vệ Kích sửng sốt, đồ ăn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan/1752236/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.