Trong lòng Diệp Phàm khẽ dao động.
Lễ nào Lâm Nam Chính chính là người bí ẩn ở Kinh Đô kia? Nếu thật là như vậy, thì đây chính là kẻ thù lớn nhất của anh. Tuy nhiên, Lâm Nam Chính trước đây từng giúp đỡ anh.
Vả lại, lần này lại tự mình đến ủng hộ anh.
Ông ta thật sự là kẻ thù lớn nhất của mình sao?
Mặc dù trong lòng Diệp Phàm có chút chấn động, nhưng sắc mặt vẫn rất bình tĩnh, quyết định thử một phen.
Anh lặng lế truyền một ít chân khí vào cơ thể Lâm Nam Chính để thăm dò.
Để tránh việc đối phương phát hiện, Diệp Phàm còn tươi cười mà nắm chặt tay Lâm Nam Chính nói: “Lão Lâm, ông không biết đấy thôi, khi còn ở trong nhà tù Minh Sơn, Cuồng Chiến thường xuyên nhắc tới ông với tôi, nói ông là hộ thần bảo. vệ đất nước, hoạch định chiến lược, quyết định thắng lợi của mọi trận chiến từ xal”
Lâm Nam Chính khé nhướn mày, khuôn mặt già nua cười tươi như hoa.
“Ha ha, nhóc Diệp, cậu đừng nghe thằng nhóc Chiến Cuồng đó nói bậy, toàn là khoa trương thôi. Tôi làm gì lợi hại đến vậy!”
Lời nói rất khiêm tốn nhưng trong lòng lại cực hữu dụng.
Dù sao thì, dù là ai cũng đều thích nghe những điều tốt đẹp.
Trong lúc trò chuyện, Diệp Phàm đã thăm dò xong.
Anh phát hiện, Lâm Nam Chính cũng là một võ giả, vả lại tu vi còn không thấp. Đã đạt đến cấp độ Tông Sư.
Có điều, Diệp Phàm cũng thông qua các dấu hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-vo-dich/3563288/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.