Edit+beta: Tử Liên Hoa 1612
"Thiếp thân......" Hoa Ngọc Niệm trăm miệng cũng không thể bào chữa, gia đinh đứng một bên cũng cúi thấp đầu.
"Phụ thân, vốn là nữ nhi có thể tốt lành xuất giá, nhưng người hãy nhìn nữ nhi bây giờ một chút, từ khi bị nhốt vào phòng chứa củi, nữ nhi không hề được ăn một hạt cơm nào, dù gì nữ nhi cũng là công chúa do hoàng thượng ngự phong......" Trong đầu cô chợt hiện lên cảnh lúc mới xuyên qua, thật sự khóc không thành tiếng.
"Độc phụ ngươi, đây chính là cái ‘yên tâm’ ngươi bảo ta sao?" Bùi tướng gần như giận đến mức dựng râu trợn mắt, lớn tiếng chất vấn Hoa Ngọc Niệm: "Dù ngày xưa ngươi đối xử với hai tỷ muội nó thế nào, ta đều mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng lần này chuyện thành ra nghiêm trọng như vậy, ngươi lại còn làm ra chuyện ngu xuẩn như thế, làm sao ta có thể tha thứ cho ngươi được!"
"Lão gia......" Hoa Ngọc Niệm nghe vậy sắc mặt trắng bệch, bà ta vội vàng quỳ xuống đất bò đến trước mặt Bùi tướng, nắm chặt ống tay áo của ông khóc lóc kể lể: "Lão gia, là Ngọc Niệm sai rồi, van cầu lão gia, Ngọc Niệm không dám nữa!"
"Đồ vô dụng nhà ngươi!" Bùi tướng hung hăng vung tay một cái, nén giận trầm giọng nói: "Người ngươi nên cầu xin không phải là ta, mà là Sắt Nhi Nhiên Nhi, nhìn thử xem vài năm nay ngươi đã làm chuyện tốt gì?" Ông chỉ vào dấu năm ngón tay trên mặt Bùi Nhiên. "Coi như chúng có sau, nhưng chúng vẫn là cốt nhục của Bùi Vĩnh Ngôn ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-thiep-von-khinh-cuong/45145/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.