Edit: Tử Liên Hoa 1612
Tuy có ngàn vạn loại không muốn, Bùi Sắt vẫn phải nhắm mắt theo chân thái giám này đến một chỗ giống như là Ngự Hoa Viên, hơn nữa, chỗ cô được dẫn đến là một nơi vô cùng kín đáo.
Tên thái giám kia mang cô tới nơi thì lập tức lui xuống, để một mình cô đứng tại chỗ.
Cách chỗ cô không xa có một bụi hoa lớn, mà bốn phía bụi hoa toàn là rừng rậm, cô thì đứng cạnh bìa rừng, trừ mấy cái cây chắn ở bên ngoài, tình hình trong rừng gần như đều bị cô nhìn thấy hết.
Cô đứng chờ một lúc lâu cũng không thấy ai, ngược lại có chút nghi ngờ ý nghĩ trong lòng, nếu như U Ly cố ý muốn trả thù, vậy tại sao lại không có ai?
Cô còn đang rối như tơ vò, chợt nghe có tiếng bước chân từ cách đó không xa truyền đến, theo tiếng nhìn lại, lại thấy thái hậu Lăng Họa Phiến một thân một mình tiến vào đây, gò má tuyệt mỹ khiến Bùi Sắt nhìn không chớp mắt. Nhưng cô không dám phát ra tiếng nào, một lúc sau lại phát hiện, thì ra là vào trong rừng vắng này không chỉ có thái hậu, theo sát phía sau chính là U Ly.
"Chàng cảm thấy hứng thú với nha đầu kia sao?" Giọng nói của Lăng Họa Phiến không gần không xa truyền đến, cảnh dâng trà khi nãy bà đã nhìn thấy hết tất cả.
"Cảm thấy hứng thú?" U Ly lạnh giọng cười một tiếng. "Trên đời này còn có ai có thể vượt qua được nàng?"
Hắn nói xong lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-thiep-von-khinh-cuong/2158855/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.