Edit: Tử Liên Hoa 1612
"Vương gia, hay là để thuộc hạ đến cõng, ngài phải giữ gìn thân thể......" Chợt bị U Ly ùng ánh mắt lạnh lùng quét qua, U Vân theo bản năng ngậm miệng, mắt thấy vương gia nhà mình thất thiểu đi ở phía trước, hắn chỉ đành vỗ vỗ con ngựa của Bùi Nhiên, nhanh chân đuổi theo.
Lúc Bùi Sắt tỉnh lại đã là ba ngày sau.
Trong mơ màng, dường như nàng nghe được có người nói chuyện, nhẹ nhàng, ôn nhu, lại cực kỳ ấm áp lòng người.
Thân thể đã ấm áp lên, đầu ngón tay khẽ động, cảm giác được bản thân khôi phục chút sức lực, nàng vội vàng mở mắt.
Ánh mặt trời quá chói mắt, sau một lúc cố gắng nàng mới có thể nhìn rõ mình đang nằm trên một cái giường, căn phòng là một gian nhà đất, rất đơn sơ.
"Vương phi đã tỉnh rồi sao?"
Một nữ tử tầm mười tám mười chín tuổi ăn mặc chỉnh tề bê chậu gỗ đi vào, thấy Bùi Sắt mở mắt, lập tức vui mừng quay ra ngoài kêu một tiếng, lúc này mới tiến lên, cẩn thận nhìn sắc mặt nàng.
"Xem ra phương thuốc của đại phu rất hữu hiệu, vương phi mới nằm ba ngày đã tỉnh lại."
Bùi Sắt nhìn nàng kia một hồi lâu mới nhận ra, người này hẳn là hộ vệ bên cạnh U Ly - Tiết Tình.
Trí nhớ như sóng thủy triều đột nhiên tràn vào óc, âm thanh vang lên trước khi rơi vào hôn mê nhất thời đọng lại trong đầu không xua đi được. Bùi Sắt há miệng, cũng không biết nói gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-thiep-von-khinh-cuong/2158774/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.