“Ngươi ít nhất đã quên mất ta.”. Dương Hòa chậm rãi đẩy cửa đi vào.
“Ngươi… Có lẽ nào…?”. Thiều Dật bỗng nhiên hiểu ra.
“Đúng vậy. Ta nhận thức Thụy Hiên, vì vậy y có thể khôi phục trí nhớ, mà lúc này chống lại người của ngươi, đều là ta hiệp trợ.”. Dương Hòa gật nhẹ đầu, đi về phía Thụy Hiên. “Ngươi sai ở chỗ, vì ta là dị nhân mà ra sức lôi kéo ta, hoàn toàn tin tưởng ta, không hề có ý đề phòng. Không tính đến…ta chỉ trung với Viễn Cư Quốc… Ngươi và Tân Vương giống nhau, tự cho có thể nắm giữ dị nhân, tự cho chỉ cần có dị nhân là đạt được thắng lợi. Nhưng các ngươi đều đã quên, quên rằng tâm dị nhân hắn hướng về ai!”
“Tâm dị nhân? A… Giống Tân Vương?… Ha… Nói rất đúng! Ta lúc này…thực giống Tân Vương… Đều là kẻ thua cuộc… Hoàn toàn thua rồi…”. Thiều Dật hai mắt sương mù cuồng tiếu, máu đen lần thứ hai từ miệng chảy ra.
“Nếu các ngươi đã thắng…ta đây sẽ tùy các ngươi xử trí. Chính là…ta có một thỉnh cầu… Hảo hảo đối đãi…con dân của ta…”
Thụy Hiên nhìn Dương Hòa, lại quay sang Thiều Dật, cuối cùng dời tầm mắt, thở dài.
“Ta không có ý tranh đoạt thiên hạ. Ta làm tất cả những điều này đều là vì quốc gia, vì thần dân của ta. Muốn thành công, đều chỉ vì bọn họ… Ta không có dã tâm, nếu có cũng chỉ là đứng từ trên cao cho họ hạnh phúc. Ta chỉ muốn thuận lợi mà trị quốc, còn lại cái gì cũng không cần.”
“Nhưng ngươi…hiện tại đã không còn là Hoàng Đế…”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-te-mieu/1352762/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.