Bùi Trình Quan tay cầm bầu rượu, biểu tình quái dị nhìn lão đại của mình.
Sở Hoài Chi sau khi đưa xuống mệnh lệnh liền không hề động tĩnh Mộc Dĩnh Nhiên không biết từ khi nào đã chạy tới trước: “Thực đáng thương cho Trần Thạc, một thân phải chống đỡ cả triều đình!”, nhưng rồi sau đó chỉ thấy hắn tái lại tái phao trà, độc hại dạ dày binh lính.
“Uy Tiểu Nghi, ngươi cảm thấy lão đại bọn họ xảy ra chuyện gì?”. Bùi Trình Quan vỗ vai Hứa Nghi hỏi.
Hứa Nghi không nói, lạnh lùng nhìn cánh tay đang khoác lên người mình.
“Còn có thể thế nào? Mộng ái nha”. Bên cạnh bọn họ bỗng nhiên xuất hiện một đôi nam nữ.
“Oa! Hù chết người!”. Bùi Trình Quan ôm lấy Hứa Nghi, kêu ầm ĩ.
Người tới là Hoa Thuần và Quán Thủ.
Bọn họ tại ngày rời Tuy Ly Quốc, đầu tiên đem mẫu hậu Hoa Thuần an trí đến nơi an toàn, sau đó chiếu theo ý Dương Hòa hỗ trợ quân đội Viễn Cư Quốc.
“Hù chết người? Ngươi một chút cảnh giác cũng không có.”. Hoa Thuần ly khai Tuy Ly Quốc, không còn đau thương, tính tình cải biến một trăm tám mươi độ. “Ngươi xem Hứa đại ca người ta mới không bị dọa.”
Bùi Trình Quan quay đầu, bán tín bán nghi nhìn Hứa Nghi.
Hứa Nghi liếc hắn một cái, động thủ đem kẻ đang dính trên người mình ném ra.
“Tiểu Nghi…”. Bùi Trình Quan đáng thương hề hề nói.
Hứa Nghi như trước lạnh lùng nhìn hắn, uy lực hàn băng vạn năm triệt để phát tán, xoay người rời đi.
“A, Hứa Nghi ngươi đừng tức giận, đừng tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-te-mieu/1352752/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.