Máu nhiễm đầy thân…
Thanh Linh Tú suy yếu quỳ rạp trên mặt đất, hai mắt cho dù đã mất đi tiêu cự vẫn cố gắng ngăn cản.
“Tốt lắm!”. Sương Lâm tiến lên. “Ngoạn cũng đủ lâu rồi.”
Đột nhiên, như gió lướt tới, cán đao trên tay hạ xuống gáy Thanh Linh Tú, Sương Lâm mở cửa đi vào.
Không có ai?
Sương Lâm đá văng cái giường duy nhất trong phòng.
Đáng giận! Bị nàng qua mặt một phen!
“Đại nhân?”
Sương Lâm sắc mặt không tốt tiêu sái đi ra, hướng Thanh Linh Tú đang hôn mê nằm trên đất một cái liếc mắt.
“Phái một tiểu đội ra ngoài thành tìm kiếm.”
“Còn công chúa?”. Một thuộc hạ bạo gan hỏi.
“Mang về cung.”
“Dạ.”. Mọi người lĩnh mệnh.
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Thụy Hiên giục ngựa chạy, thỉnh thoảng vẫn ngoái đầu lại nhìn.
Tú tỷ tỷ liệu có theo sau mình không?
Nàng làm trái lời Thiều Dật, nếu bị bắt…phải làm sao bây giờ?
Dừng ngựa lại.
Đầu óc một mảnh hỗn loạn…
Đau quá…
Nhưng vì Tú tỷ tỷ, y vẫn nên đi tìm Thiều Dật thôi!
Cho dù không khác gì chui vào hang hổ…
“Giá.”
Y đành phải hy vọng hết thảy vào sủng ái của Thiều Dật dành cho mình.
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Ngay chỗ Thụy Hiên vừa rời đi, quân binh đến truy bắt y rơi vào đột kích.
Một cô nương tay cầm cung cùng đoản đao, vẻ mặt lãnh liệt đứng đó.
Là Nguyệt.
“Chủ tử… Ta chỉ có thể thay ngươi làm như vậy…”. Nguyệt nhẹ giọng thì thầm.
Tiếp theo, chủ tử đi đâu?
Ngươi…đi tìm tên Thiều Dật kia sao?
Phải không?
Chủ tử…
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Thiều Dật có chút đăm chiêu nhìn bản đồ chiến sự.
“Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-te-mieu/1352750/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.