Ngươi uy ta ăn cái gì? – Thụy Hiên đẩy mạnh Mộc Dĩnh Nhiên, kích động hỏi.
Không có gì a, chỉ là viên thuốc khiến ngươi tỉnh táo thôi – Mộc Dĩnh Nhiên nhún vai, đem Thụy Hiên ôm vào lòng – Ngươi bình tĩnh một chút nghe ta nói, ngươi ngăn cản không được! Ngươi nên hiểu, đại ca ta muốn cái gì thì không ai có thể thay đổi quyết định của hắn, như vậy ngươi nghĩ bằng cái gì ngươi có thể ngăn được hắn?
Ô…ta biết a…nhưng là ta hy vọng…
Miệng một lần nữa bị che lại, Mộc Dĩnh Nhiên không cho hắn nói thêm.
Ngô…. – Nụ hôn nhiệt liệt, tâm không thể bỏ qua nhiệt tình mãnh liệt này, Thụy Hiên chỉ có thể xuất phát từ bản năng mà đáp lại ý đùa của đối phương.
Đột nhiên Mộc Dĩnh Nhiên ôm Thụy Hiên, xoay người ra khỏi phòng.
Ngươi muốn dẫn ta đi đâu? – Thụy Hiên khẩn trương hỏi.
Chỉ thấy Mộc Dĩnh Nhiên nhợt nhạt hướng hắn cười trả lời – Mang ngươi đến một nơi tuyệt đối ngươi chưa từng đi qua.
Này không phải vô nghĩa sao? Thụy Hiên nghi hoặc nhìn nụ cười của y, biết chính mình không nên hỏi lý do ra ngoài, chỉ biết dựa người vào Mộc Dĩnh Nhiên, miễn cho chính mình bị ác ma này buông tay mà ngã, làm bị thương tiểu thí thí đáng yêu của mình
=))
Một trận gió thổi qua, Mộc Dĩnh Nhiên cuối cùng đứng trong một đình lý sáng trưng.
Ai Này không phải Mộc Dĩnh Nhiên sao? – Từ sau độ nhiên truyền đến giọng nói mềm mại đáng yêu.
Thụy Hiên nhịn không được liền tò mò vụng trộm thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-te-mieu/1352696/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.