Các ngươi cố gắng tìm kiếm ta, đối với ta mà nói thế cũng đủ rồi – Thấy bốn người đang tự trách, Thụy Hiên an ủi.
Bất quá….nếu Tú tỷ tỷ là công chúa, ta càng không thể tìm nàng cứu giúp.
Tuy rằng kinh ngạc thân phận cũa Tú tỷ tỷ, Thụy Hiên vẫn băn khoăn một việc – Ta không thể vì muốn rửa sạch oan khuất mà nhờ cậy quốc gia khác, như thế cùng phản quốc có gì bất đồng, ta cũng không muốn sau khi rửa sạch danh bạo quân lại thêm một cái ‘thông đồng với địch quốc’
Chúng ta đã biết, chúng ta tuyệt đối không nhờ nàng giúp – Bốn người lĩnh mệnh.
Như vậy ta an tâm… – Thụy Hiên cười nói, tựa hồ lại lâm vào tự hỏi.
Hoa ngẩng đầu nhìn chủ tử hồi lâu sau đó mới đứng lên cung kính cúi đầu, ba người kia theo nàng biến mất.
Thụy Hiên đem dược Hoa cho hắn giấu dưới gối, nhắm mắt lại, vùi đầu suy nghĩ. Đã có bốn người họ giúp, hắn không hề cô độc, bắt đầu vì chính mình mà suy nghĩ.
Chỉ cần tưởng tượng có thể rửa sạch mọi oan khuất, rời xa hai người kia, Thụy Hiên liền vui sướng.
Nói cũng đúng, rõ ràng không phải hắn làm, vì cái gì muốn hắn chịu tiếng xấu thay người khác? Tuy rằng là lúc trước là do hắn không ngăn cản, mới tạo thành cục diện hôm nay, nhưng nếu hắn biết chuyện hắn tuyệt đối sẽ ngăn cản. Huống hồ trong cung hắn căn bản chính là mộ hư danh hoàng đế, hết thảy mọi quyền lợi đều do Hoàng thúc nắm giữ, kia như vậy còn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-te-mieu/1352692/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.