Khi mật môn hoàn toàn khép lại, Thụy Hiên toàn thân ngồi bệt, biểu tình có ẩn ẩn sát ý.
Này bạo ngược vô đạo chi quân, trẫm cứ tiếp tục diễn vai này đi!
Trừ bỏ tiếp tục diễn, hắn còn có thể như thế nào? Dù sao kết quả như vậy hắn cũng có trách nhiệm a! Nếu không phải chính mình vô năng, nếu không phải chính mình như vậy…. Quốc gia sẽ không trở thành như thế này! Hoàng thúc không có sai, mọi người cũng không sai, sai ở hắn! Hắn vô dụng, cho nên để hắn gánh vác hết thảy hậu quả này đi!
[ Bính] Cánh cửa bị mở ra thật mạnh
Đi vào là hai gã nam tử hình dạng bất đồng, một người cao ngất anh tuấn, toàn thân vận quân bào màu đen, hắn là Phi tướng quân Sở Hoài Chi. Một người tiêu sái tuấn dật, như xuân phong bàn, toàn thân vận văn nhân bào màu lam, hắn là Gỉao thừa tướng Mộc Dĩnh Nhiên.
văn nhân bào: y phục của quan văn, ý nói nhã nhặn xD
Hai người này đều rất tài cán, có lẽ quốc gia nào hợp tác cùng bọn họ sẽ rất tốt! Ít nhất tốt hơn so với hợp tác cùng hắn
Nghĩ thì nghĩ, nhưng không thể yếu thế, đừng quên! Hắn đang sắm vai bạo quân a.
Dục! Cho dù chính quyền bị đoạt, bệ hạ vẫn là ra dáng bệ hạ a…. – Phi tướng quân Sở Hoài Chi lạnh lùng cười lớn, giọng điệu châm chọc đối với Thụy Hiên.
Hãy bớt sàm ngôn đi!! Các ngươi không hẳn là muốn giết trẫm sao?! Còn nhốt trẫm ở đây làm gì!? – Thụy Hiên nhếch mi lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-te-mieu/1352666/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.