“Nương nương....Nương nương...Người...Người....Người đang nói gì?!”
Hương Duy khóc thất thanh, bò trên mặt đất đến ôm chân Thanh Hạ, thảm thiếtnói: “Hương Duy và Hương quất tỷ tỷ đồng thời nhập cung, tình như tỷmuội, tại sao lại có thể nhẫn tâm hại chết tỷ ấy?! Huống hồ Hương Duy là trưởng nữ, trong nhà ấu muội ấu đệ đông đúc nên thường phải làm việcnặng nhọc thì bàn tay làm sao có thể giống như nương nương mềm mại thơmtho?! Hương Duy vừa tới Lan Đình viện ngày đầu đã biết Nương nương tâmtình không vui, làm việc đều rất cẩn thận, lén thở cũng không dám thởmạnh, Nương nương làm sao chỉ vì những chuyện này mà có thể hoài nghiHương Duy là người xấu!”
Nữ nô tỳ khóc rất thảm thiết bi thươngkhiến những người bên ngoài bắt đầu xì xào bàn tán, Thanh Hạ lạnh lùngcười nói: “Ngươi có biết bản thân mình lộ ra chỗ sơ hở ở chỗ nào không?! Một cung nữ bình thường rơi vào tình cảnh như hiện tại nhưng còn có thể giảo biện lưu loát giống như đã chuẩn bị sẵn lời thoại từ trước, ngươinói ngươi chỉ là một cung nữ bình thường, ai sẽ tin?!”
Hương Duysững sờ, Thanh Hạ nói tiếp: “Thanh đao này phía trên toàn là mùi Mê Lanhương do Nam cương tiến cống, phấn hương này là Điện Hạ trưa này vừa đưa sang, trừ ta thì chỉ qua tay ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn nói với ta,ngươi tiến tới phát hiện Hương Quất chết rồi, còn đến sờ đao nghiên cứumột chút?!”
Hương Duy thần sắc hoảng hốt, lại như cũ kêu lên: “Nương nương! Nô tỳ…”
”Câm miệng!” Thanh Hạ hai mắt đầy ánh sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-ta-den-tu-cuc-tinh-bao-quan-tinh-so-9/3186443/chuong-31-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.