Sau tiếng “Ùm!” vangdội là bóng dáng Gia Vân công chúa bay một đường đẹp mắt đáp thẳng xuống hồ sen lạnh lẽo vào buổi sớm mai, theo đuôi nàng ta là một đám tuỳ tùng cung nữ hoảng hốt hô to gọi nhỏ chạy đến.
Cung trang hoa lệ ướt sũng dán sát người không ngừng nhỏ nước tí tách, phía trên thì đầu tóctán loạn, phía dưới thì giày thiếu một chiếc, gương mặt đỏ bừng khôngkìm được liên tục ho khan: “Khụ khụ! Ngươi! Ngươi! Ngươi! Khụ! Nữ nhânto gan!”
Thanh Hạ lạnh nhạt ngẩng đầu, biểu tình phiền chán nhìnthiếu nữ mặc cung trang màu hồng phấn đang đứng ở đối diện mình, đôihàng chân mày lá liễu khẽ nhướng nhướng lên.
Ai dè thiếu nữ vừanhìn thấy Thanh Hạ nhìn đến liền lập tức trợn mắt há mồm không dám thở,giống như nhìn thấy cọp ba chân bốn cẳng bỏ chạy ra xa.
Thanh Hạ chỉ đành quay cổ sang phải thở dài.
Thanh Hạ đã không còn nhớ rõ đây là lần thứ bao nhiêu Gia Vân công chúa xuấthiện trước mặt nàng, kể từ lần trước bị nàng giáo huấn thì vị công chúanày giống như ăn nhằm phải hỏa dược thường xuyên chạy đến kiếm chuyệnvới nàng, ngày đến ngày lại giở âm mưu quỷ kế làm loạn.
Cũng may thân thủ Thanh Hạ bất phàm cùng kinh nghiệm chinh chiến phong nhú nên nha đầu này đối phó không nổi.
Lúc đầu nàng còn nể tình nàng ta mang trong người thân phận công chúa,trong lúc tranh đấu lẳng lặng nhường ba phần, song về sau vị Gia Vâncông chúa trước mắt càng ngày càng quá đáng thì nàng không còn khách khí nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-ta-den-tu-cuc-tinh-bao-quan-tinh-so-9/3186407/chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.