Trang thái phóhơi nhắm mắt, trầm tư khá lâu mới trầm giọng nói: “Nhớ năm đó Thủy Hoàng bình định thiên hạ khai phá ra một vùng lãnh thổ rộng lớn, rồi đến nhịthế Võ Hoàng trấn nội bình ngoại sáng tạo nên khung cảnh thái bình thịnh thế, khiến bách tính có được sống ổn định cùng an cư lạc nghiệp. Mộtcục diện đáng mừng như thế không ngờ lại bị cuộc phản loạn của các đấngchu hầu ở ba trăm năm về trước phá vỡ tan tành. Chiến tranh loạn lạckhông ngừng bùng nổ khắp nơi, Tần gia đã sớm không còn sức để bình ổnlại giang sơn non nước, nếu không phải Chiêu Dương Vương gặp được maymắn thì Tần Quốc cũng khó có thể duy trì được cục diện giống như hiệntại. Ba trăm năm qua các quốc gia hết phân tranh lại đến so đấu làm chocuộc sống của bình dân bá tính như chìm vào trong khói lửa khổ không thể nói. Hiện nay bốn nước mặt ngoài nhìn có vẻ bình tĩnh, song thực tế bên trong lại là sóng ngầm mãnh liệt, Tề quốc tuy rằng giàu mạnh nhưng lạicó điểm yếu chí mạng đó chính có đường bờ biển quá dài, không ngừng bịuy khấu cướp phá. Huống hồ phía bắc còn tồn tại một cái Hoa Dung tiểuĐạo do Tây Xuyên cố ý lưu lại làm cho Hung nô có đường thường xuyên xâmnhập, phía Tây tiếp giáp Nam Sở cùng phía Bắc lại bị Tần quốc cường mạnh áp chế. Cho nên dù cho có binh cường mã tráng hay danh tướng xuất hiệnthì cũng không có cách nào vãn hồi cục diện thất bại, với tình huống bốn bề thọ địch sớm muộn rồi sẽ có một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-ta-den-tu-cuc-tinh-bao-quan-tinh-so-9/3186380/chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.