Tần Chi Hà về đến nhà đã nửa đêm, nàng chung quy cũng là nữ nhi của Tướng phủ, Tống quốc công dù cho không thích, mà nếu người thật sự mất tích, không chú ý cũng không được.
Huống hồ còn có mấy đứa con đang chờ.
Lúc nàng ngơ ngác được đưa vào cửa, trời cũng đã gần sáng. Bọn hạ nhân nhìn thấy nàng, đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đưa nàng vào. Nhũ mẫu đối xử với nàng không tệ, nhanh chóng vỗ người nàng, cũng mang thức ăn nước uống đến: "Mau ăn đi, có phải là lạnh lắm không?"
"Tướng công đâu?"
Nhũ mẫu thấy nàng hình như có chút không giống ngày trước, nói: "Công gia ở chính phòng."
"Ta đi tìm hắn."
"Chờ trời sáng rồi hẵng đi đi." Nhũ mẫu bưng bát lên, dỗ nàng: "Nào, ăn cơm."
Chén cơm kia lại đột nhiên bị nàng hất rơi, nàng cay nghiệt nói: "Ta cũng không phải không tay không chân, không cần ngươi!"
Sau khi nàng điên cũng thực sự là thường xuyên nổi nóng, mà trong lời này lại có ý tứ khác. Nhũ mẫu còn thấy kỳ quái, nàng đã đứng dậy đi ra ngoài, dọc theo con đường trong kí ức đi tới trước cửa chính phòng.
Lúc này trời còn chưa sáng, bên ngoài lạnh buốt, trên người nàng có chút bùn đất, tóc tai cũng rối như tơ vò, nhưng nàng cũng không kịp sửa soạn. Đến chính phòng, người giữ cửa không thấy sợ hãi, mặt vẫn cung kính, ánh mắt không có vẻ gì là sợ, chỉ nói: "Quốc công gia đã ngủ rồi, ngày mai phu nhân quay lại đi."
Tần tam muội trầm mặt xuống, tát hắn một cái: "Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-sung-hon-hang-ngay/786453/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.