Tống Tụng tha thiết mong chờ nhìn hắn, vừa thấy mặt Lệ Tiêu xoay qua, lập tức chủ động hôn lên miệng hắn.
Bọn họ đang ngồi trên ghế, chỉ có thân thể nghiêng về phía trước, đôi môi dán vào nhau. Lệ Tiêu nhìn y khép mi mắt lại, lông mi thật dài khẽ run như cánh bướm đang đập. Hầu kết hắn lăn lăn, kìm chế kéo người ra. Tống Tụng theo bản năng dịch về trước một tấc, nghe thấy đối phương cười khẽ một tiếng, "Ngon ngọt này, Tụng nhi có thích không?"
Tống Tụng mở mắt, mặt hơi ửng hồng. Y mím môi một cái, bỗng nhiên đứng lên rời khỏi bàn ăn.
Y có chút tức giận, giận bản thân mình. Rõ ràng kiếp trước một lần là có hài tử, sao y có khả năng nghĩ đến, lần này một lần vẫn chưa có. Sớm biết như vậy, ngày đó động phòng y tuyệt đối sẽ không nói chuyện tương kính như tân ma quỷ gì. Nhưng y lúc lạnh lúc nóng với Lệ Tiêu, rõ ràng đã là có ý đồ riêng. Tống Tụng lương tâm bất an, tự nhiên không nói ra được lời củi khô lửa bốc gì.
Y đơn giản rửa mặt lên giường, chiếm cứ vị trí bên trong, tiếp tục giận mình, thỉnh thoảng nhẹ nhàng ho khan một tiếng. Qua một lát, Lệ Tiêu cũng tới: "Uống thuốc xong nghỉ tiếp."
Tống Tụng ngoan ngoãn ngồi dậy, nhíu mày uống thuốc, miệng lập tức bị nhét một miếng mứt vào. Lệ Tiêu cầm bát, lập tức có tỳ nữ đưa khay tới. Hắn cầm chén để lên, tỳ nữ nhanh chóng lui ra.
Tống Tụng ngậm lấy mứt nhìn hắn, Lệ Tiêu lau nước còn dính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-sung-hon-hang-ngay/786420/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.