Mọi người ngồi một lát, An Khánh Đế mới lộ diện.
An Khánh Đế hơn bốn mươi tuổi, mặt trắng hơi béo, giữ lại hai cái râu cá trê, thập phần phúc hậu. Mọi người thấy ông xuất hiện, vội vàng hành lễ. An Khánh Đế xua tay, ý bảo mọi người đứng dậy. Mới phân phó đại thái giám theo hầu phía sau mở tiệc.
Đại thái giám cao giọng nói một câu "Khai yến", nghe tiếng nhạc thay đổi, càng thêm lả lướt. Các cung nhân lần lượt bưng đồ ăn đến, yên lặng đặt lên bàn nhỏ cho các tân khách dùng.
Giữa đại điện, một hàng vũ nương mặc áo lụa cực mỏng, để chân trần thướt tha tiến lên, chậm rãi bái An Khánh Đế, rồi bắt đầu xoay tròn ca múa.
An Khánh Đế nhìn rất vui vẻ, nghiêng nghiêng dựa trên bàn nhỏ, một bên xem múa một bên đánh phách theo tiếng nhạc.
An Trường Khanh không có hứng thú với hát múa, liên tiếp cầm bình rượu rót uống. Rượu tuyết mai này nhạt hương, cũng không cay họng, uống một ngụm thì cả người dào dạt thoải mái, y vô cùng thích. Nhưng uống được năm sáu ly, chén rượu đã bị Tiêu Chỉ Qua lấy đi.
Tiêu Chỉ Qua gắp một miếng thịt bò trần bì vào chén của y, nói: "Đừng mê rượu, ăn chút đồ lót bụng."
An Trường Khanh lưu luyến mà nhìn bầu rượu bị đặt sang bên kia, ngoan ngoãn dùng bữa. Ăn xong thấy Tiêu Chỉ Qua còn chưa động đũa, lại trả lễ gắp dưa leo phỉ thúy cho hắn, cười tủm tỉm nói: "Vương gia cũng ăn đi."
"......" Tiêu Chỉ Qua nhìn chằm chằm dưa leo trong chén, ngày thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-sung-hau/765452/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.