*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trận chiến này của Nhạn Châu, đánh từ tối tới bình minh, lại đánh từ bình minh tới tối. Tướng sĩ hai bên đều không chết không ngừng, bóng kiếm đao thương trong ánh lửa, máu tươi phụt ra, nhiễm đỏ đất dưới chân. Lúc thu binh, ngoài thành máu chảy thành sông, xác chết khắp nơi.
An Trường Khanh ngồi trên nóc nhà phủ tướng quân, từ một đêm, lại mong đến trời tối nữa.
Cửa thành Nhạn Châu đóng chặt, trên tường thành loáng thoáng thấy được binh lính tuần tra.
Một đêm này, Tiêu Chỉ Qua vẫn không về. An Trường Khanh thật sự không chịu đựng nổi, được Chu Hạc Lam khuyên bảo mới leo xuống dưới, qua loa rửa mặt, liền đi ngủ.
Kết quả ngày thứ hai, trời còn chưa sáng, An Trường Khanh tự mở bừng mắt. Ngoài thành lần nữa ẩn ẩn truyền đến tiếng kêu, hẳn là Bắc Địch bắt đầu công thành lần hai. Một ngày này An Trường Khanh chỉ ở trong phủ đợi, không đi bất cứ chỗ nào. Khi tâm phiền ý loạn, chỉ có thể lấy miếng phỉ thúy tím ra tinh tế mài giũa, cưỡng bách bản thân tĩnh tâm.
Mặt ngoài phỉ thúy tím đã được mài giũa sạch sẽ toàn bộ, lộ ra bên trong óng ánh. Đặt nó trong lòng bàn tay tinh tế đánh giá, cuối cùng An Trường Khanh quyết định dùng khối phỉ thúy tím điêu một con dấu —— đưa cho Tiêu Chỉ Qua dùng làm tư chương*.
Phỉ thúy tím dần dần được mài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-quan-sung-hau-2/2013902/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.